Cô vợ cảnh sát cool ngầu của tôi - Chương 138: Bố tôi là Triệu Hoàng Đế
Đáng ghét là chính mình còn không có tư cách để được Hiên Tịnh Vũ lợi dụng.
Lúc Hiên Tịnh Vũ rời khỏi, Hàn Bân dõi theo bóng dáng của Hiên Tịnh Vũ, hai tay siết chặt.
“Lý Thiệu Minh này đúng là trăng hoa thật”, Bích Tỷ đứng trong góc, thấy Triệu Thế Hy khoác tay Lý Thiệu Minh, trông như một đôi tình nhân hạnh phúc, mặt cô ta bỗng nở nụ cười gian xảo.
“Cô chủ, Lý Thiệu Minh này có thói trăng hoa, là một kẻ lăng nhăng, xung quanh đầy gái xinh, không đáng để cô thích đâu”, một người hầu già bên cạnh Bích Tỷ nói.
Ông ta tên là Đồng Giai Cao Thủ, là vệ sĩ thân cận của Hoàng thái hậu – gia chủ cũ của gia tộc Diệp Hách Na Lạp và là cao thủ Thần Cấp cấp cao. Hiện giờ Bích Tỷ chính thức trở thành gia chủ của gia tộc Diệp Hách Na Lạp, nên ông ta cũng trở thành vệ sĩ thân cận của Bích Tỷ.
Trong cuộc thi võ thuật quân sự lần này, đội Hoàng tộc do Bích Tỷ dẫn đầu là viện trợ từ nước ngoài cho tổng bộ tham mưu của một trong bốn cục quân sự lớn ở Hoa Hạ, đội Hoàng tộc của cô ta và Lý Thiệu Minh sẽ là đối thủ của nhau.
Đồng Giai Cao Thủ là vệ sĩ thân cận bên Bích Tỷ, ông ta nghe thấy Bích Tỷ nói thích Lý Thiệu Minh ở trong buổi đấu giá từ thiện, trong lòng bỗng sợ hãi, e là chỉ có một mình cô tiểu công chúa của Hoàng tộc cao quý như Bích Tỷ mới thích Lý Thiệu Minh.
“Ai nói tôi thích anh ta? Tôi chỉ khá hứng thú với anh ta mà thôi”, Bích Tỷ bĩu môi.
“Đi thôi, hôm nay tôi tới cũng là để nói chuyện với anh ta, đến lúc gặp mặt anh ta rồi”.
Bích Tỷ dẫn Đồng Giai Cao Thủ đi tới chỗ Lý Thiệu Minh.
Bên này, Lý Thiệu Minh đã thấy được sắc mặt khó coi của Hiên Tịnh Vũ, đồng thời cũng nhìn thấy Hiên Tịnh Vũ thẳng thừng từ chối lời mời của Hàn Bân nên trong lòng anh thấy hơi cảm động, đang suy nghĩ xem có nên giải thích với cô hay không, vì anh đoán Hiên Tịnh Vũ không biết lai lịch của Triệu Thế Hy.
Bỗng nhiên anh cảm nhận được một khí chất mạnh mẽ từ phía sau, anh vội vàng quay người lại.
Nếu là người bình thường lại gần anh, thậm chí là muốn đánh lén anh giống như hồi Heo Rừng đá mạnh anh từ phía sau thì chắc chắn anh không cảm nhận được.
Nhưng nếu một người là cao thủ võ lâm, dù cho vị cao thủ võ lâm này không có ý xấu gì với anh nhưng anh cũng có thể cảm nhận được hơi thở riêng biệt từ trên người cao thủ võ lâm đó.
Cao thủ đang tiến lại gần phía anh chính là Bích Tỷ.
Chỉ thấy Bích Tỷ có vẻ ngoài xinh đẹp, làn da trắng như tuyết, dáng đi đoan trang, lúc cô ta đi về phía anh, trên mặt còn nở nụ cười gian xảo. Một người được sinh ra từ trong Hoàng tộc như Bích Tỷ vốn đã có khí chất cao quý tao nhã. Tuy cô ta không thể hiện khí chất của mình ra ngoài, nhưng lúc cô ta bước tới, trên người cô ta như có một quầng sáng màu vàng.
Cô gái này khiến người ta phải liên tưởng tới vùng sông nước Giang Nam, trong lành thoát tục, như một giọt nước rớt xuống hồ Tây, gợn lên những làn sóng lăn tăn giữa mặt hồ.
Vẻ đẹp của cô ta giống như một cô gái xinh đẹp tuyệt đỉnh bước ra từ trong tranh thơ thời cổ đại vậy.
Dù Lý Thiệu Minh từng gặp rất nhiều gái xinh, trong nhà cũng có một nhóm em họ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, nhưng anh cũng phải sững sờ ngay khi nhìn thấy Bích Tỷ.
“Xuất thân từ gia tộc nhưng không được coi trọng, dựa vào kiên trì của bản thân bôn ba khắp nơi ở nước ngoài, anh chính là Lý Thiệu Minh – người đứng đầu quân đoàn Thiên Chu, người mà khiến thế lực Hắc Ám ở nước ngoài vừa nghe thấy đã sợ mất mật, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn nhỉ?”, từ đầu đến chân Bích Tỷ đều có vẻ cao quý của con cháu Hoàng tộc, cô ta mặc bộ lễ phục dạ hội do Chanel thiết kế, hai tay đeo hai chiếc nhẫn đá quý và một chiếc nhẫn kim cương màu hồng.
“Cuối đời Hoàng tộc, gia tộc Diệp Hách phương Bắc, vui buồn bất thường, tính cách kỳ quặc, cô chính là Diệp Hách Na Lạp Bích Tỷ - là cô nhóc bị người ta gọi là điên điên khùng khùng nhưng thật ra vô cùng thông minh, năm mười hai tuổi đã đạt cảnh giới Thần Cấp, năm mười tám tuổi trở thành cao thủ Thần Cấp, hiện giờ là gia chủ của gia tộc Diệp Hách Na Lạp – một trong Nam Bắc chí tôn trong võ lâm phải không?”, Lý Thiệu Minh hơi nheo mắt, nở nụ cười lịch sự.
“Gọi tôi là Bích Tỷ là được”, Bích Tỷ mỉm cười.
“Cảm ơn báu vật của cô”, Lý Thiệu Minh nói.
“Ngựa tốt tặng minh chủ, kiếm tốt tặng anh hùng, thanh kiếm đó nên tặng cho một cao thủ như anh. Nhưng lần này tôi vô tình nói chuyện với anh là có chuyện quan trọng muốn bàn bạc với anh Lý”, Bích Tỷ nói.
“Có chuyện gì vậy?”, Lý Thiệu Minh hỏi.
“Tôi biết lai lịch về bức chân dung cô gái trong người anh”, Bích Tỷ nói.
“Mời cô nói tiếp”, ánh mắt Lý Thiệu Minh bỗng thay đổi.
Anh ta lại quen thêm một cô gái xinh đẹp!
Phía bên kia, Hàn Bân luôn nhìn lén mọi hành động của Lý Thiệu Minh. Nhìn thấy Bích Tỷ đột nhiên đi tới chỗ Lý Thiệu Minh, ánh mắt hắn cũng đờ ra giống y như Lý Thiệu Minh.
Nếu xét về vẻ bề ngoài và khí chất, Hiên Tịnh Vũ đạt chín điểm, là một cô gái xinh đẹp vô cùng hiếm gặp. Triệu Thế Hy cũng khá xinh, khí chất và dáng vẻ của cô ấy cũng ngang ngửa Hiên Tịnh Vũ.
Còn Bích Tỷ, nếu phải cho điểm cô ta, Hàn Bân sẽ cho cô ta mười điểm luôn. Đây là một cô gái xinh đẹp, cô ta như một cô gái bước ra từ trong tranh thơ thời xưa, trong lành thoát tục, Hàn Bân chưa bao giờ gặp cô gái xinh đẹp như này. Nhưng hiện giờ hắn nhìn thấy Lý Thiệu Minh đang nói chuyện với cô gái xinh đẹp này, hai người lại còn đi thẳng vào phòng VIP, khiến hắn thù oán không thôi.
“Bố, hình như cô gái kia là…”, Hàn Phúc Giả hiểu biết rộng, tuy lúc hỏi báu vật của gia tộc Diệp Hách Na Lạp, ông ấy chỉ thấy thấp thoáng bóng dáng của Bích Tỷ đứng sau tấm màn ngủ, nhưng khi thấy Bích Tỷ thật, chỉ cần nhìn thoáng qua ông ấy đã nhận ra.
Bích Tỷ là một cô gái ở ẩn, rất ít người thấy dáng vẻ của cô ta, hoặc có người từng thấy nhưng lại không biết cô ta là cô chủ của gia tộc Diệp Hách Na Lạp.
“Là cô ta”, Hàn Uy Phong khẽ gật đầu.
Ông ấy bỗng quý trọng Lý Thiệu Minh hơn, không ngờ đến cả cô chủ của gia tộc Diệp Hách Na Lạp anh cũng dẫn tới. Nếu không phải Lý Thiệu Minh nhỏ hơn ông ấy mười mấy tuổi, thì chắc chắn ông ấy và Lý Thiệu Minh sẽ là bạn bè cùng trang lứa.
Lý Thiệu Minh mới có hai mươi mấy tuổi mà thành tựu đã vượt xa cả ông ấy hiện giờ.
Lúc Triệu Thế Hy nhìn thấy Lý Thiệu Minh và Bích Tỷ cùng vào căn phòng khách VIP nói chuyện, cô ấy ngạc nhiên há hốc miệng và đờ người ra mãi.
Cô gái này đẹp quá, vừa mới xuất hiệnđã khiến Triệu Thế Hy phải khiếp sợ. Còn Lý Thiệu Minh cũng chẳng cho cô ấy cơ hội phản ứng, mới nói chuyện với cô gái đó vài câu đã đi vào phòng VIP.
Lúc cô ấy kịp hoàn hồn thì bỗng tức giận giậm chân, vội vàng đẩy cửa đi vào phòng VIP.
“Anh, có phải anh hơi…”
“Ra ngoài!”, Lý Thiệu Minh hét lớn.
Lúc này cô ấy thấy Lý Thiệu Minh và cô gái đã ngồi trên ghế sofa trong phòng VIP, trước mặt hai người là một bức tranh cô gái trẻ lạnh lùng, sắc mặt Lý Thiệu Minh nghiêm túc, như thể anh đang bàn bạc gì đó với cô gái.
Cô ấy không ngờ Lý Thiệu Minh lại quát mình, lúc thấy Lý Thiệu Minh quát mình, cô ấy bỗng sững sờ.
“Anh được lắm!”, Triệu Thế Hy mãi mới hoàn hồn, đóng sập cửa phòng VIP của Lý Thiệu Minh lại.
Chắc Lý thiệu Minh có chuyện quan trọng muốn thương lượng với cô gái đó thôi, tuy cô ấy ích kỷ, cảm thấy Lý Thiệu Minh ở riêng với một cô gái trong phòng VIP không hay lắm, nhưng thật ra cô ấy cũng là cô gái hiểu chuyện, dù cô ấy bị quát đến không còn thể diện, nhưng cô ấy cũng không ở đó gây chuyện khiến Lý Thiệu Minh tức giận.
Lười biếng hay siêng năng gì thì cũng mặc kệ, quan trọng là phải biết tùy cơ ứng biến.
Nếu cô ấy đã thích Lý Thiệu Minh thì không nên khiến Lý Thiệu Minh buồn lòng.
Nhưng vừa bị Lý Thiệu Minh quát nên trong lòng cô rất khó chịu. Nghĩ ngợi một hồi, cô nhìn về phía Hiên Tịnh Vũ, bỗng có đối tượng xả giận trong lòng.
Hiên Tịnh Vũ nhìn thấy Lý Thiệu Minh có người mới, hơn nữa còn nhảy với người đó rồi lại ân ái với nhau ở trước mặt cô và mọi người, trong lòng cô thấy hơi buồn.
Tiểu Bình An đã giao cho ông Hiên trông, cô đang ngây người thì bỗng nhìn thấy Triệu Thế Hy cầm ly rượu vang đi về chỗ cô.
“Chị gái xinh này, chị chính là Hiên Tịnh Vũ nhỉ?”, vẻ mặt Triệu Thế Hy đầy kiêu ngạo, tay cầm ly rượu vang và nhìn cô bằng ánh mắt cao ngạo.
“Sao thế?”, Hiên Tịnh Vũ thấy tình địch tìm mình nói chuyện, cô khẽ nhíu mày.
“Chị không xứng với anh tôi”, Triệu Thế Hy nói thẳng.
“Tôi biết”, ánh mắt Hiên Tịnh Vũ u ám.
“Tôi nghe nói dạo gần đây anh tôi thất tình là vì chị, tôi muốn nói, đáng ra anh ấy nên cảm ơn sự từ bỏ của chị. Và tôi cũng phải cảm ơn chị vì đã giúp tôi bớt đi chút rắc rối. Không thì chắc tôi phải đem một tỷ tám tới xin chị chia tay với anh ấy mất”, Triệu Thế Hy nói.
“Vậy thì cô nên cảm ơn tôi vì tôi đã giúp cô tiết kiệm một tỷ tám rồi”, Hiên Tịnh Vũ mỉm cười nhìn mặt dây chuyền kim cương lấp lánh ở trước ngực Triệu Thế Hy.
“Tôi tới để gây chuyện với chị, tôi ghét chị như vậy, lẽ nào chị không tức giận sao?”, không ngờ Hiên Tịnh Vũ lại rất bình tĩnh, khiến cho trong lòng Triệu Thế Hy lửa giận đùng đùng, nổi điên lên.
“Trước giờ tôi chưa bao giờ cãi nhau với ai, cũng rất ít khi giận dỗi ai”, Hiên Tịnh Vũ chỉ thản nhiên cười, nghĩ cô ấy chỉ là một đứa trẻ.
“Thật vô vị!”, Triệu Thế Hy thấy cô không tức giận bỗng cảm thấy chán nản, cầm ly rượu quay người rời đi.
Hiên Tịnh Vũ chỉ buồn trong lòng, thì ra cô gái này có tiền, quả thật trông xứng với Lý Thiệu Minh hơn.
Đột nhiên Triệu Thế Hy nghĩ ra điều gì đó, cô ấy bỗng quay lại đi về phía Hiên Tịnh Vũ.
Lúc cô ấy bước tới còn cố tình dùng kỹ thuật diễn xuất lố lăng hét lớn một tiếng, rồi sau đó giả vờ loạng choạng làm đổ nửa ly rượu vang lên người Hiên Tịnh Vũ.
Triệu Thế Hy là cao thủ võ lâm, còn Hiên Tịnh Vũ chỉ là một cô gái bình thường. Nếu cô ấy muốn gây sự với Hiên Tịnh Vũ, thì sao Hiên Tịnh Vũ có thể là đối thủ của cô ấy được?
“Xin lỗi, xin lỗi chị, tôi làm bẩn mất bộ đồ bán hạ giá bên vỉa hè của chị rồi, để tôi đền cho chị”, Triệu Thế Hy vội vàng giả bộ là do cô ấy bất cẩn và xin lỗi Hiên Tịnh Vũ, tuy miệng nói xin lỗi nhưng trong lòng lại không thấy hổ thẹn chút nào.
Rõ ràng cô gái này muốn gây chuyện mà, Hiên Tịnh Vũ thấy khó chịu khi bộ lễ phục dạ hội ướt dính vào người, cô bỗng nổi giận trong lòng, nhìn Triệu Thế Hy bằng ánh mắt căm giận.
Từ tối lúc Triệu Thế Hy nhìn Hiên Tịnh Vũ, cô ấy đã có ý định muốn gây sự với Hiên Tịnh Vũ rồi, Heo Rừng, Cuồng Phong và cả Đại Quân cũng đều nhìn ra.
Nhưng hiện giờ Triệu Thế Hy gây khó dễ với Hiên Tịnh Vũ thật rồi, cảnh này Heo Rừng, Cuồng Phong và Đại Quân đều nhìn thấy rõ cả.
Sợ hai người con gái ghen tuông đánh nhau trong tiệc rượu thì không hay cho lắm, nên Heo Rừng, Cuồng Phong và Đại Quân vội vàng dẫn người chạy tới. Thấy Triệu Thế Hy gây chuyện, người nhà họ Hiên, Hàn Bân và Hàn Phi Phi vội vàng đi tới, rất nhiều khách khứa cũng đứng vây quanh xem.
“Có chuyện gì thế, sao cô gái này lại quá đáng vậy, cố tình làm đổ rượu lên người người ta?”, Hàn Phi Phi vội vàng lau bộ váy dạ hội giúp Hiên Tịnh Vũ, đồng thời nhìn Triệu Thế Hy tỏ vẻ bất mãn.
“Tiểu Vũ, em không sao chứ?”, anh cả nhà họ Hiên hỏi Hiên Tịnh Vũ.
“Em không sao”, Hiên Tịnh Vũ khẽ lắc đầu.
“Tiểu Hy, Hiên Tịnh Vũ là chị dâu cô, tuy hiện giờ giữa hai người họ có mâu thuẫn, nhưng họ vẫn chưa ly hôn, vẫn chưa được coi là chia tay, cô đừng gây chuyện nữa, cẩn thận kẻo anh trai cô đi ra nhìn thấy lại không vui. Cô cũng đừng gây sự với anh trai cô nữa, cô là em gái ruột của anh ấy, anh ấy không thể cưới cô đâu”, Cuồng Phong nói với Triệu Thế Hy.
“Tôi đâu có cố ý, anh trai tôi dựa vào đâu mà nói tôi? Hơn nữa chúng tôi chỉ là anh em họ, anh ấy đã hứa với tôi là sẽ cưới tôi”, ánh mắt Triệu Thế Hy chẳng biết ngượng, hùng hồn ưỡn thẳng ngực.
“Cô bướng bỉnh quá”, Cuồng Phong trách móc.
“Trước giờ tôi luôn bướng bỉnh như vậy”, Triệu Thế Hy bĩu môi.
Trước kia anh cả nhà họ Hiên đã không phục Lý Thiệu Minh, nhưng đó là đối với Lý Thiệu Minh. Trong mắt hắn, Hiên Tịnh Vũ vẫn là cô em gái ruột của hắn, em gái ruột của hắn từ nhỏ đã tài giỏi mọi mặt, thành tích học tập xuất sắc, hơn nữa tính tình lạnh lùng, chưa từng tranh cãi gây sự với ai, vả lại người em gái này của hắn vốn đã xinh đẹp, nên từ nhỏ hắn đã thích cô em gái này rồi.
Giờ thấy em gái của mình bị người ta bắt nạt, sao hắn có thể bỏ mặc làm ngơ được.
Không ngờ cô gái này lại ngang ngược bướng bỉnh thật, vừa rồi còn nhảy với Lý Thiệu Minh quyến rũ em rể hắn, bây giờ lại gây sự với em gái của hắn, khiến hắn bỗng nổi giận: “Cô sao vậy hả? Cố tình đổ rượu lên người người ta à? Cô tưởng em gái tôi dễ bắt nạt lắm sao?”
“Cô biết đây là đâu không? Đây là thành phố cảng biển, là địa bàn của nhà họ Hiên chúng tôi. Thành phố cảng biển có một nửa quyền quý là họ hàng thân thích của nhà họ Hiên chúng tôi, cô dám bắt nạt em gái tôi sao?”
“Vậy thì đã sao?”, Triệu Thế Hy coi thường.
“Sao ư? Nhà họ Hiên chúng tôi không thèm so đo với cô, nếu cô còn hùng hổ dọa người thì đừng trách nhà họ Hiên chúng tôi không khách sáo!”, anh cả nhà họ Hiên tức giận nói.
“Ha ha, một đám nghèo hèn, anh biết bố tôi là ai không?”, Triệu Thế Hy cười khẩy.
“Bố cô là ai?”, anh cả nhà họ Hiên khinh thường.
“Bố tôi là Triệu Hoàng Đế - một trong Nam Bắc Song Tôn của võ lâm, là cao thủ Thần Cấp cấp cao, có tài sản nghìn tỷ, ông ấy sở hữu toàn bộ huyết mạch kinh tế của Giang Nam, là một người giàu sống ẩn đứng đầu Hoa Hạ”, Triệu Thế Hy lắc lư cái đầu, lạnh lùng nói.
“Ghê vậy ư…”, nghe Triệu Thế Hy nói xong, anh cả của nhà họ Hiên bỗng sững sờ.
Tất cả khách quý có mặt tại đó sau khi nghe được lai lịch của cô gái này, ánh mắt của rất nhiều người cũng đờ ra.
Hình như cô chủ của nhà họ Hiên này đã đắc tội với một nhân vật quyền thế rồi…
Cô vợ cảnh sát cool ngầu của tôi
Truyện liên quan
Chồng Tôi Là Quỷ
Chương 382 - T/g: Kim Tử Tựu Thị Sao Phiếu5 tháng trước
Long Vệ siêu đẳng
Lão Kim Mao8 tháng trước
Người vá xác
Tích Man6 tháng trước
Cận vệ của người đẹp
Bảo Tú4 tháng trước
Vệ sĩ bất đắc dĩ
Hạ Ngữ4 tháng trước
Xuyên Qua Ngàn Năm
Chương 29 - T/g: MNĐ5 tháng trước
Độc Mẹ Quỷ Bảo
Chương 227 - T/g: Lâm Uyên Mộ Ngư5 tháng trước
Nợ Âm Khó Thoát
Chương 383 - T/g: Ngũ Đẩu Mễ5 tháng trước
Cô vợ cảnh sát cool ngầu của tôi×
- Chương 1: Tự nhiên lại có vợ
- Chương 2: Lý Thiệu Minh
- Chương 3: Thợ săn tiền thưởng
- Chương 4: Thử chút bản lĩnh
- Chương 5: Sao lại khác biệt lớn vậy chứ
- Chương 6: Xin lỗi, tôi từ chối!
- Chương 7: Sự thách thức của Liễu Bân
- Chương 8: Cao thủ Thần Cấp
- Chương 9: Anh trộm tiền của tôi đúng không?
- Chương 10: Bạn thân
- Chương 11: Tiệc rượu
- Chương 12: Nước của nhà giàu
- Chương 13: Rượu vang
- Chương 14: Thất vọng
- Chương 15: Cô Hàn xuất hiện
- Chương 16: Thực lực nói chuyện
- Chương 17: Một bước lên trời
- Chương 18: Trả lại gấp đôi
- Chương 19: Về thăm nhà
- Chương 20: Rắc rối của Hiên Tịnh Vũ
- Chương 21: Lý Thiệu Minh ra tay
- Chương 22: Thần Đầu Đồng
- Chương 23: Một ngón tay đánh bại Tông Sư
- Chương 24: Thân phận của tôi
- Chương 25: Nói một không hai
- Chương 26: Các người không đủ tư cách
- Chương 27: Heo Rừng
- Chương 28: Cậu lại có võ đường ư?
- Chương 29: Người đứng sau anh là ai?
- Chương 30: Giao hẹn hai tuần
- Chương 31: Heo Rừng gặp nạn
- Chương 32: Não thằng này có vấn đề
- Chương 33: Phát triển tốt quá rồi
- Chương 34: Lam Đồ
- Chương 35: Doãn Thành kiêu ngạo
- Chương 36: Gặp người quen
- Chương 37: Lam Đồ chết chắc rồi
- Chương 38: Lam Đồ bất động
- Chương 39: Giải quyết thế nào
- Chương 40: Ưng Trảo Môn
- Chương 41: Lý Tích Đồng đồng ý
- Chương 42: Tôm hùm đất xào cay
- Chương 43: Tôi là trai bao
- Chương 44: Không đúng lắm
- Chương 45: Nên để anh ta biết được thực lực của anh
- Chương 46: Hoàn toàn xa lạ
- Chương 47: Xe sang Maybach
- Chương 48: Kẻ thù tìm đến cửa
- Chương 49: Doãn Thành phản bội
- Chương 50: Hắn chính là Lý Thiệu Minh
- Chương 51: Một chiêu khống chế Chó Điên
- Chương 52: Cậu cũng phải trả giá một chút
- Chương 53: Tôn Thiếu Kiệt
- Chương 54: Kỹ năng tán gái
- Chương 55: Lý Thiệu Minh và Lý Phong
- Chương 56: Hạ độc
- Chương 57: Khuê Sói
- Chương 58: Chuẩn bị quà cho bố vợ
- Chương 59: Rất giỏi
- Chương 60: Một mình đánh bại Ưng Trảo Môn
- Chương 61: Tiểu Hổ
- Chương 62: Thành phố cảng biển đổi chủ
- Chương 63: Nhà họ Hiên
- Chương 64: Cậu rất OK
- Chương 65: Ông cụ nhà họ Hiên nổi giận
- Chương 66: Một tỷ
- Chương 67: Lý Thiệu Minh và Lý Phong
- Chương 68: Tôi phải là số một
- Chương 69: Ba món quà
- Chương 70: Món quà thứ ba
- Chương 71: Món quà thứ tư
- Chương 72: Hỏa nhãn kim tinh
- Chương 73: Cô ấy giống tôi
- Chương 74: Bội Bội
- Chương 75: Rắc rối của Lý Phong
- Chương 76: Đoàn Bội Bội tới ăn cơm
- Chương 77: Trong nhà có nhiều phụ nữ
- Chương 78: Trợ lý riêng
- Chương 79: Cô biết mình đang nói chuyện với ai không?
- Chương 80: Tôi sẽ cho các người vinh hoa phú quý
- Chương 81: Tay súng bắn tỉa
- Chương 82: Cuồng Phong
- Chương 83: Lý Thiệu Minh và Cuồng Phong 1
- Chương 84: Lý Thiệu Minh và Cuồng Phong 2
- Chương 85: Lý Thiệu Minh và Cuồng Phong 3
- Chương 86: Phục chưa?
- Chương 87: Em họ đến rồi
- Chương 88: Muốn giết Lý Thiệu Minh
- Chương 89: Trù tính
- Chương 90: Vậy mà lại dám từ chối
- Chương 91: Quá thảm thương
- Chương 92: Chịu không nổi nữa
- Chương 93: Tối mai
- Chương 94: Buổi đấu giá
- Chương 95: Vật báu tuyệt thế
- Chương 96: Nổi trận sóng gió
- Chương 97: Em có khỏe không
- Chương 98: Cuối cùng tao cũng tóm được mày rồi
- Chương 99: Có kịch hay
- Chương 100: Lý Thiệu Minh nổi giận
- Chương 101: Thanh Phong mỉm cười
- Chương 102: Bắt đầu
- Chương 103: Tư Cựu Phú
- Chương 104: Hàn Vũ Triết mua bảo vật
- Chương 105: Hàn Phúc Giả ra tay
- Chương 106: Một tỷ, tôi mua nó
- Chương 107: Hai tỷ
- Chương 108: Cả hội trường khiếp sợ
- Chương 109: Tự mình đa tình
- Chương 110: Từ chối Thanh Phong
- Chương 111: Tôi thích anh ta
- Chương 112: Heo Rừng uống đan dược
- Chương 113: Ông chủ của tôi muốn gặp anh
- Chương 114: Hàn Vũ Triết sợ tè ra quần
- Chương 115: Sớm nắng chiều mưa
- Chương 116: Rắc rối của tập đoàn Nhân Đức
- Chương 117: Mùa xuân sinh trưởng mùa hạ phát triển
- Chương 118: Sự tin tưởng của Vương Nhân Đức
- Chương 119: Chủ tịch bá đạo
- Chương 120: Người đàn ông sợ vợ
- Chương 121: Tâm sự của Hiên Tịnh Vũ
- Chương 122: Mười đại sát thủ
- Chương 123: Tôi biết võ công rồi
- Chương 124: Phong Hỏa Luân vô địch
- Chương 125: Bốn đấu bốn
- Chương 126: Xương Khô không dễ đánh
- Chương 127: Hàn Uy Phong ra tay
- Chương 128: Vương Hổ muốn thách đấu
- Chương 129: Triệu Thế Hy ra oai
- Chương 130: Đây mới là Lý Thiệu Minh thật
- Chương 131: Đường Tuyết Kỳ thách đấu
- Chương 132: Lý Thiệu Minh bật cười
- Chương 133: Một ngón tay xuyên thủng trời đất
- Chương 134: Kiếm được hơn mười tỷ
- Chương 135: Bạn gái mới của Lý Thiệu Minh
- Chương 136: Triệu Thế Hy gây rối
- Chương 137: Hàn Bân bị mất mặt
- Chương 138: Bố tôi là Triệu Hoàng Đế
- Chương 139: Bối rối
- Chương 140: Doanh trại huấn luyện Thiên Lang
- Chương 141: Một đám học sinh tiểu học
- Chương 142: Nhà họ Chu – một trong bốn gia tộc lớn giới võ lâm
- Chương 143: Lôi Tiểu Minh
- Chương 144: Thỉnh cầu của Heo Rừng
- Chương 145: Lôi kéo thành công
- Chương 146: Fans hâm mộ bền lâu
- Chương 147: Nhà họ Hồng có tiền không?
- Chương 148: Lục Kim Đan – gia chủ nhà họ Lục
- Chương 149: Thanh Phong xu nịnh
- Chương 150: Cháu ngoại của Lục Kim Đan
- Chương 151: Lý Thiệu Minh và Hồng Kim Cương
- Chương 152: Hồng Dũng nuốt lời
- Chương 153: Kẻ ác ắt sẽ bị kẻ ác hơn trừng trị
- Chương 154: Cáo mượn oai hùm
- Chương 155: Trừ yêu diệt ma
- Chương 156: Thư thách đấu của Hồng Võ
- Chương 157: Người đồng đội thứ năm
- Chương 158: Chém hắn
- Chương 159: Cậu chủ họ Chu cầu cứu
- Chương 160: Tiêu điểm
- Chương 161: Tôi nói được làm được
- Chương 162: Ai có nhân duyên tốt
- Chương 163: Xem anh diễn kịch
- Chương 164: Tôi có rất nhiều bom
- Chương 165: Lôi Tiểu Minh dũng mãnh
- Chương 166: Có chí thì nên
- Chương 167: Cao thủ Thần Cấp cấp trung
- Chương 168: Lý Phong một tay che trời
- Chương 169: Con trai ngoan
- Chương 170: Làm mẹ đơn thân
- Chương 171: Lý Thiệu Minh trở về
- Chương 172: Tôi là chồng cô ấy
- Chương 173: Dẫn ông đi xem cảnh đẹp
- Chương 174: Bồi thường toàn bộ tài sản
- Chương 175: Đừng đi
- Chương 176: Không sợ vợ à?
- Chương 177: Cô chủ nhà họ Đào
- Chương 178: Là tôi bảo bọn họ
- Chương 179: Lý Thiệu Minh nổi giận
- Chương 180: Dạy dỗ Cửu Văn Long
- Chương 181: Hoàn hảo
- Chương 182: Cửu Văn Long đen đủi
- Chương 183: Anh em hợp sức, thiên hạ vô địch
- Chương 184: Đối lập
- Chương 185: Thực lực của Quỷ Đói
- Chương 186: Hay lắm
- Chương 187: Đồng đội
- Chương 188: Lãnh Thi
- Chương 189: Sống chết cùng nhau
- Chương 190: Chưa chắc
- Chương 191: Cao thủ Thần Cấp cấp cao
- Chương 192: Anh em đồng lòng, chuyển bại thành thắng
- Chương 193: Thanh Phong chưởng
- Chương 194: Giang hồ hiểm ác
- Chương 195: Xích Tiêu
- Chương 196: Tình hình này giải quyết như thế nào
- Chương 197: Xem ai cứu được mày
- Chương 198: Không dễ đánh rồi
- Chương 199: Vợ
- Chương 200: Căn bệnh của Ngụy Vinh Hoa
- Chương 201: Lý Thiệu Minh chữa bệnh
- Chương 202: Thiên tài y học
- Chương 203: Hai trăm năm mươi tỷ
- Chương 204: Người nhà họ Lý
- Chương 205: Sao cô quen được cậu ta
- Chương 206: Anh ta là ân nhân của nhà họ Ngụy chúng tôi
- Chương 207: Bắt đầu báo thù
- Chương 208: Ký ức ở nhà họ Lý
- Chương 209: Trước trận đấu
- Chương 210: Minh chủ
- Chương 211: Cuồng Phong VS Thất Tinh Quyền
- Chương 212: Kế sách của Hồng Võ
- Chương 213: Sự báo thù của phái Thiếu Lâm
- Chương 214: Phái Thiếu Lâm vất vả rồi
- Chương 215: Cuồng Phong phản kích
- Chương 216: Mưa Sao Băng