Cô vợ cảnh sát cool ngầu của tôi - Chương 66: Một tỷ
Thân phận ở rể này đúng là không dễ làm, nếu đứa con ở rể này có một công việc, thu nhập hàng tháng ở mức khá, thường xuyên biếu bố vợ một ít quà, biết nhìn xa trông rộng một chút, dỗ dành bố mẹ vợ khiến họ vui lòng, vậy thì những ngày tháng sống chung sẽ dễ dàng hơn. Nhưng đối với loại người như Lý Phong, trước đây không có công việc, không có tài chính, mọi chi tiêu của hai mẹ con họ đều phụ thuộc vào sự chu cấp của nhà họ Hiên, cho dù ông Hiên có yêu thích anh ta đi chăng nữa thì anh ta cũng không thể sống thoải mái nhà họ Hiên, bởi vì ông Hiên còn có một đám người thân khác.
Trong mắt những người thân của ông Hiên, tên Lý Thiệu Minh này chỉ là một kẻ thấp kém. Là một kẻ ăn bám ham ăn lười làm, nên bọn họ muốn quát mắng như thế nào cũng được.
“Bố!”, khi bầu không khí nhà họ Hiên dần trở nên căng thẳng, ông cụ mạnh mẽ đặt đũa xuống bàn, sắc mặt của mọi người trong nhà bắt đầu thay đổi, ông Hiên nhíu mày nhìn ông cụ.
“Không phải trước đây chúng ta đã nói rồi sao? Sau khi Phong Nhi rời đi và quay trở lại đây, chúng ta không được tùy tiện trách mắng nó. Nó còn trẻ tuổi, cần phải thay đổi từ từ”.
“Quốc An, con câm miệng”, sắc mặt ông cụ tái xanh.
Lý Phong bỏ nhà ra đi không phải một lần, ông cụ hứa với ông Hiên rằng sẽ không mắng chửi Lý Phong cũng không phải chỉ có một lần. Nếu ông ta có thể nói được làm được thì Lý Phong cũng sẽ không hết lần này đến lần khác bỏ nhà ra đi.
Ông ta vì thương xót cho đứa cháu gái của mình - Hiên Tịnh Vũ. Cho nên từ tận đáy lòng ông ta vẫn luôn xem thường Lý Phong, cảm thấy chuyện Hiên Tịnh Vũ gả cho Lý Phong chẳng khác gì một bông hoa nhài cắm bãi phân trâu.
Không có tiền đồ tương lai xán lạn thì đã đành, nhưng chút khả năng quan sát mọi việc cũng không có. Lấy ví dụ như vừa nãy, chỉ cần Lý Thiệu Minh tùy ý gắp thức ăn cho vào bát của một người nào đó, thì ông cụ có thể chỉ khó chịu một chút thôi, chứ sẽ không mất bình tĩnh như bây giờ. Vậy mà anh lại tự gắp thức ăn bỏ vào miệng mình, anh là cái thá gì chứ? Sáng hôm nay, tất cả mọi người trong nhà phải đứng ở cửa cả tiếng đồng hồ để chờ anh. Chuyện anh đến muộn thì cũng không nhắc đến nữa, vậy mà anh lại không mua gì hết và đi tay không đến đây, đây là anh xem thường nhà họ Hiên có phải không?
Phải dạy cho tên Lý Phong này một bài học.
“Bố!”, nhìn thấy cơn tức giận của ông cụ chuẩn bị bùng phát, lại dạy dỗ Lý Phong giống như trước kia, trong lòng ông Hiên hơi lo lắng.
“Quốc An, ông nói ít vài câu đi. Sức khỏe của ông không tốt, ông mới năm mươi tuổi thôi đấy. Bố của ông cũng đã hơn bảy mươi tuổi rồi, ông có thể nhẫn tâm để ông ấy tức giận sao?”, bà Hiên kéo ông Hiên lại, bình tĩnh nhìn Lý Thiệu Minh.
Mọi người trong nhà họ Hiên đều cho rằng Lý Thiệu Minh là Lý Phong, bà Hiên cũng vô cùng ghét Lý Phong, trong lòng thầm nghĩ rằng dù sao thì bà ta cũng là chủ sở hữu của một chuỗi cửa hàng mỹ phẩm, con gái bà ta sao có thể gả cho cái loại người như thế này được. Nếu không phải ban đầu ông Hiên cứ khăng khăng bắt gả con gái cho Lý Phong, và sau khi Lý Phong nhìn thấy vẻ ngoài xinh đẹp của Hiên Tịnh Vũ nên cậu ta cũng muốn cưới Hiên Tịnh Vũ, thì Hiên Tịnh Vũ hoàn toàn không có khả năng phải cưới Lý Phong. Vậy được, nếu như cậu đã muốn cưới bảo bối của tôi, vậy thì cậu hãy làm một kẻ ăn bám đi, để cho cậu thử cái cảm giác ăn bám là gì.
Có kịch hay để xem rồi.
Anh cả và anh hai, vợ bác cả và vợ bác hai cũng liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đều cười thầm hả hê. Lý do bọn họ không ngại khổ cực trở về nhà họ Hiên gặp mặt, thứ nhất là do ông Hiên là người có quyền lực nhất trong nhà họ Hiên, ông ấy là chủ gia đình này, không ai dám cãi lại lời của ông ấy. Thứ hai là bọn họ thấy việc tiếp đãi đứa con ở rể này còn thú vị hơn nhiều so với chơi mạt chược và uống rượu.
“Lý Phong, anh không sao chứ?”, đôi mặt đẹp của Hiên Tịnh Vũ nhìn Lý Thiệu Minh, trong lòng không khỏi lo lắng.
Anh đã tiến bộ rất nhiều so với trước đây, nhưng lúc trước nếu bị ông cụ khiển trách, thì anh nhất định sẽ phát cáu ngay lập tức, hoặc sẽ cãi vã vài câu với ông cụ, hoặc tức giận bỏ đi ngay.
Anh đã tiến bộ hơn nhiều rồi, Hiên Tịnh Vũ hi vọng anh sẽ thay đổi.
“Anh không sao”, Lý Thiệu Minh chỉ mỉm cười, sắc mặt hơi bất lực.
Anh chỉ dùng thân phận kẻ ăn bám là Lý Phong, chứ không phải thật sự là anh, dù ông cụ có mắng chửi thế nào đi nữa, dù có lớn tiếng quát tháo ra sao thì anh cũng không tức giận, dù sao thì người mà ông cụ mắng là Lý Phong chứ không phải anh. Hơn nữa ông cụ này có vẻ đã tám mươi tuổi, thôi thì cứ để ông ấy mắng chửi vài câu đi. Kính trọng người già và yêu thương trẻ nhỏ là truyền thống tốt đẹp của người Hoa Hạ.
Chỉ là, năm đó khi anh mười tám tuổi, cảnh tượng trước khi rời khỏi nhà họ Lý có giống như bây giờ không? Tính cách của anh lúc đó có giống với Lý Phong lúc trước không? Lúc đó anh thiếu hiểu biết và bốc đồng. Bởi vì mẹ của anh là một người phụ nữ trong giang hồ, cho nên ông cụ nhà họ Lý vẫn luôn coi thường mẹ của anh, thường chuyện chọc giận anh. Lúc đó anh còn là một đứa lười biếng không làm được chuyện gì ra trò, chính vì những lần sỉ nhục đó của ông cụ nên anh dần có được sức mạnh như ngày hôm nay.
Cảm ơn nhé người đã làm tổn thương tôi, cảm ơn các người đã cho tôi ngày hôm nay.
Dần dần, Lý Thiệu Minh không thể không nghĩ đến ông nội của mình, anh đột nhiên muốn gặp ông nội. Nhìn thấy cảnh tượng này cảm xúc liền trào dâng, anh lấy một điếu thuốc Hoàng Quả Thụ ra rồi châm lửa.
“Cậu còn dám hút thuốc?”, nhìn thấy Lý Thiệu Minh đột nhiên châm thuốc, ánh mắt của ông cụ lập tức thay đổi rõ rệt.
“A?”, Lý Thiệu Minh hơi sửng sốt một chút.
“Chết rồi...”, Hiên Tịnh Vũ lập tức lấy tay ôm đầu, cảm thấy bất lực.
Tuy rằng nhà họ Hiên không phải là danh gia vọng tộc gì, nhưng ông cụ cũng là một người vô cùng nề nếp. Hình như điều kiện gia đình của ông cụ thời còn trẻ cũng rất tốt, là một điền chủ nổi tiếng ở thành phố cảng biển. Sau đó xảy ra chiến tranh, ông cụ lựa chọn con trai nhập ngũ phục vụ đất nước. Mặc dù trong các cuộc chiến tranh Nam Bắc, ông ấy đã phải biết bao nhiêu gian khổ, nhưng ông ấy luôn duy trì thói quen sinh hoạt của một cận thần thời trẻ.
Theo những lễ nghi trước đây, việc những người trẻ tuổi hút thuốc trước mặt người lớn tuổi là chuyện vô cùng bất lịch sự.
“Phong Nhi, sao con lại học hút thuốc?”, nhìn thấy Lý Thiệu Minh hút thuốc, ông Hiên cũng hơi sửng sốt.
Cả nhà họ Hiên đều ngạc nhiên nhìn anh, bị mọi người nhìn chằm chằm như vậy, Lý Thiệu Minh cảm thấy hơi xấu hổ. Suy nghĩ một lát, anh liền lấy vài điếu thuốc ra rồi hỏi ông cụ và mọi người: “Mọi người có muốn hút không?”
“Tôi không hút!”, ông cụ có vẻ đã suy sụp hẳn, tức giận lấy tay che ngực.
Lý Thiệu Minh còn chưa kịp nói gì, ông cụ liền chỉ tay về phía anh và nói: "Lý Phong, cậu là kẻ vô tích sự, từ nhỏ đã nhát gan, rụt rè, bố của cậu mất sớm, từ nhỏ không được bố chăm sóc, mẹ lại bị lắm bệnh tật, hoàn cảnh gia đình khó khăn. Lẽ ra cậu càng phải cố gắng hơn nữa để khiến những người coi thường cậu phải ngưỡng mộ. Nhưng cậu lại không cầu tiến, lười biếng thích ăn chơi. Từ nhỏ đến lớn điểm số khi đi thi của cậu đều chỉ lèo tèo mấy điểm, trong bài thi tiếng Anh, cho dù cậu mù thì điểm số cũng không thấp đến mức đó chứ? Cậu bảo do cậu đen đủi? Khi học đại học cậu còn phải để bố vợ bỏ tiền ra để nhờ người khác giúp cậu học, nghe nói là tất cả các môn cậu đều không đạt, ngay cả bằng tốt nghiệp cũng không lấy được”.
“Lại nhìn sang hai người anh của cậu mà xem, anh cả làm việc chăm chỉ ba năm, mở công ty thu nhập một triệu mỗi năm. Anh hai được nhận vào làm việc ở tòa nhà thị chính, bây giờ mỗi ngày đều chăm chỉ, sắp trở thành phó phòng”.
Nghe xong lời này của ông cụ, hai người anh cả và anh hai của nhà họ Hiên đều ngẩng cao đầu, còn hai bác gái cũng vô cùng kiêu ngạo.
"Vợ của cậu, cũng đã rất vất vả để vào được Cục cảnh sát, và trở thành một nữ cảnh sát được cầm súng. Còn cậu thì sao? Không có gì cả!", ông cụ đập mạnh vào bàn: “Hôm nay lão già tôi đây dám thề với trời rằng, nếu như loại người như cậu, tương lại có tiền đồ xán lạn, dù cho cả đời này chỉ kiếm được hai triệu, thì lão già tôi đây sẽ liếm sạch sẽ cái bàn này!”
Hả!
Nghe thấy vậy, Hiên Tịnh Vũ không nhịn được mà bật cười ngay lập tức.
“Tiểu Vũ, cháu cười cái gì?”, ông cụ mặt đỏ bừng nhìn cô.
Người ông cụ thương xót nhất chính là Hiên Tịnh Vũ, cũng yêu quý Hiên Tịnh Vũ nhất, nhìn thấy cô phải sống khổ sở với Lý Phong, nên ông ta mới càng ghét Lý Phong hơn. Tính tình của Hiên Tịnh Vũ lạnh lùng, ít nói, ít cười. Lúc này nhìn thấy cháu gái yêu quý của mình nở nụ cười hiếm hoi, ông cụ hơi kinh ngạc.
“Ông nội, không có chuyện gì đâu”, Hiên Tịnh Vũ cười đến mức hai gò má đều ửng hồng, cô cố nhịn cười, ngượng ngùng nhìn Lý Thiệu Minh.
“Ông nội, ông nói rất đúng”, Lý Thiệu Minh cũng lúng túng, đưa tay sờ thẻ ngân hàng trong túi.
Sau trận đấu với Ưng Trảo Môn ngày hôm qua, đuổi Tôn Thiếu Kiệt đi, anh đã thu hết tài sản của Tôn Thiếu Kiệt. Bây giờ trong thẻ ngân hàng của anh đã có một tỷ...
Cô vợ cảnh sát cool ngầu của tôi
Truyện liên quan
Tôi là thầy khai quang
Hoa Hướng Dương4 tháng trước
Y võ song toàn
Dạ Nhiên4 tháng trước
Vệ sĩ bất đắc dĩ
Hạ Ngữ4 tháng trước
Đại Mộng Chủ
Chương 518 - T/g: Vong Ngữ5 tháng trước
Bí Mật Thức Tỉnh
Chương 103 - T/g: Tùy Hầu Châu5 tháng trước
Chàng rể cực phẩm
A Hào4 tháng trước
Rể sang đến nhà
Cố Tiểu Tam5 tháng trước
Long Vệ siêu đẳng
Lão Kim Mao8 tháng trước
Cô vợ cảnh sát cool ngầu của tôi×
- Chương 1: Tự nhiên lại có vợ
- Chương 2: Lý Thiệu Minh
- Chương 3: Thợ săn tiền thưởng
- Chương 4: Thử chút bản lĩnh
- Chương 5: Sao lại khác biệt lớn vậy chứ
- Chương 6: Xin lỗi, tôi từ chối!
- Chương 7: Sự thách thức của Liễu Bân
- Chương 8: Cao thủ Thần Cấp
- Chương 9: Anh trộm tiền của tôi đúng không?
- Chương 10: Bạn thân
- Chương 11: Tiệc rượu
- Chương 12: Nước của nhà giàu
- Chương 13: Rượu vang
- Chương 14: Thất vọng
- Chương 15: Cô Hàn xuất hiện
- Chương 16: Thực lực nói chuyện
- Chương 17: Một bước lên trời
- Chương 18: Trả lại gấp đôi
- Chương 19: Về thăm nhà
- Chương 20: Rắc rối của Hiên Tịnh Vũ
- Chương 21: Lý Thiệu Minh ra tay
- Chương 22: Thần Đầu Đồng
- Chương 23: Một ngón tay đánh bại Tông Sư
- Chương 24: Thân phận của tôi
- Chương 25: Nói một không hai
- Chương 26: Các người không đủ tư cách
- Chương 27: Heo Rừng
- Chương 28: Cậu lại có võ đường ư?
- Chương 29: Người đứng sau anh là ai?
- Chương 30: Giao hẹn hai tuần
- Chương 31: Heo Rừng gặp nạn
- Chương 32: Não thằng này có vấn đề
- Chương 33: Phát triển tốt quá rồi
- Chương 34: Lam Đồ
- Chương 35: Doãn Thành kiêu ngạo
- Chương 36: Gặp người quen
- Chương 37: Lam Đồ chết chắc rồi
- Chương 38: Lam Đồ bất động
- Chương 39: Giải quyết thế nào
- Chương 40: Ưng Trảo Môn
- Chương 41: Lý Tích Đồng đồng ý
- Chương 42: Tôm hùm đất xào cay
- Chương 43: Tôi là trai bao
- Chương 44: Không đúng lắm
- Chương 45: Nên để anh ta biết được thực lực của anh
- Chương 46: Hoàn toàn xa lạ
- Chương 47: Xe sang Maybach
- Chương 48: Kẻ thù tìm đến cửa
- Chương 49: Doãn Thành phản bội
- Chương 50: Hắn chính là Lý Thiệu Minh
- Chương 51: Một chiêu khống chế Chó Điên
- Chương 52: Cậu cũng phải trả giá một chút
- Chương 53: Tôn Thiếu Kiệt
- Chương 54: Kỹ năng tán gái
- Chương 55: Lý Thiệu Minh và Lý Phong
- Chương 56: Hạ độc
- Chương 57: Khuê Sói
- Chương 58: Chuẩn bị quà cho bố vợ
- Chương 59: Rất giỏi
- Chương 60: Một mình đánh bại Ưng Trảo Môn
- Chương 61: Tiểu Hổ
- Chương 62: Thành phố cảng biển đổi chủ
- Chương 63: Nhà họ Hiên
- Chương 64: Cậu rất OK
- Chương 65: Ông cụ nhà họ Hiên nổi giận
- Chương 66: Một tỷ
- Chương 67: Lý Thiệu Minh và Lý Phong
- Chương 68: Tôi phải là số một
- Chương 69: Ba món quà
- Chương 70: Món quà thứ ba
- Chương 71: Món quà thứ tư
- Chương 72: Hỏa nhãn kim tinh
- Chương 73: Cô ấy giống tôi
- Chương 74: Bội Bội
- Chương 75: Rắc rối của Lý Phong
- Chương 76: Đoàn Bội Bội tới ăn cơm
- Chương 77: Trong nhà có nhiều phụ nữ
- Chương 78: Trợ lý riêng
- Chương 79: Cô biết mình đang nói chuyện với ai không?
- Chương 80: Tôi sẽ cho các người vinh hoa phú quý
- Chương 81: Tay súng bắn tỉa
- Chương 82: Cuồng Phong
- Chương 83: Lý Thiệu Minh và Cuồng Phong 1
- Chương 84: Lý Thiệu Minh và Cuồng Phong 2
- Chương 85: Lý Thiệu Minh và Cuồng Phong 3
- Chương 86: Phục chưa?
- Chương 87: Em họ đến rồi
- Chương 88: Muốn giết Lý Thiệu Minh
- Chương 89: Trù tính
- Chương 90: Vậy mà lại dám từ chối
- Chương 91: Quá thảm thương
- Chương 92: Chịu không nổi nữa
- Chương 93: Tối mai
- Chương 94: Buổi đấu giá
- Chương 95: Vật báu tuyệt thế
- Chương 96: Nổi trận sóng gió
- Chương 97: Em có khỏe không
- Chương 98: Cuối cùng tao cũng tóm được mày rồi
- Chương 99: Có kịch hay
- Chương 100: Lý Thiệu Minh nổi giận
- Chương 101: Thanh Phong mỉm cười
- Chương 102: Bắt đầu
- Chương 103: Tư Cựu Phú
- Chương 104: Hàn Vũ Triết mua bảo vật
- Chương 105: Hàn Phúc Giả ra tay
- Chương 106: Một tỷ, tôi mua nó
- Chương 107: Hai tỷ
- Chương 108: Cả hội trường khiếp sợ
- Chương 109: Tự mình đa tình
- Chương 110: Từ chối Thanh Phong
- Chương 111: Tôi thích anh ta
- Chương 112: Heo Rừng uống đan dược
- Chương 113: Ông chủ của tôi muốn gặp anh
- Chương 114: Hàn Vũ Triết sợ tè ra quần
- Chương 115: Sớm nắng chiều mưa
- Chương 116: Rắc rối của tập đoàn Nhân Đức
- Chương 117: Mùa xuân sinh trưởng mùa hạ phát triển
- Chương 118: Sự tin tưởng của Vương Nhân Đức
- Chương 119: Chủ tịch bá đạo
- Chương 120: Người đàn ông sợ vợ
- Chương 121: Tâm sự của Hiên Tịnh Vũ
- Chương 122: Mười đại sát thủ
- Chương 123: Tôi biết võ công rồi
- Chương 124: Phong Hỏa Luân vô địch
- Chương 125: Bốn đấu bốn
- Chương 126: Xương Khô không dễ đánh
- Chương 127: Hàn Uy Phong ra tay
- Chương 128: Vương Hổ muốn thách đấu
- Chương 129: Triệu Thế Hy ra oai
- Chương 130: Đây mới là Lý Thiệu Minh thật
- Chương 131: Đường Tuyết Kỳ thách đấu
- Chương 132: Lý Thiệu Minh bật cười
- Chương 133: Một ngón tay xuyên thủng trời đất
- Chương 134: Kiếm được hơn mười tỷ
- Chương 135: Bạn gái mới của Lý Thiệu Minh
- Chương 136: Triệu Thế Hy gây rối
- Chương 137: Hàn Bân bị mất mặt
- Chương 138: Bố tôi là Triệu Hoàng Đế
- Chương 139: Bối rối
- Chương 140: Doanh trại huấn luyện Thiên Lang
- Chương 141: Một đám học sinh tiểu học
- Chương 142: Nhà họ Chu – một trong bốn gia tộc lớn giới võ lâm
- Chương 143: Lôi Tiểu Minh
- Chương 144: Thỉnh cầu của Heo Rừng
- Chương 145: Lôi kéo thành công
- Chương 146: Fans hâm mộ bền lâu
- Chương 147: Nhà họ Hồng có tiền không?
- Chương 148: Lục Kim Đan – gia chủ nhà họ Lục
- Chương 149: Thanh Phong xu nịnh
- Chương 150: Cháu ngoại của Lục Kim Đan
- Chương 151: Lý Thiệu Minh và Hồng Kim Cương
- Chương 152: Hồng Dũng nuốt lời
- Chương 153: Kẻ ác ắt sẽ bị kẻ ác hơn trừng trị
- Chương 154: Cáo mượn oai hùm
- Chương 155: Trừ yêu diệt ma
- Chương 156: Thư thách đấu của Hồng Võ
- Chương 157: Người đồng đội thứ năm
- Chương 158: Chém hắn
- Chương 159: Cậu chủ họ Chu cầu cứu
- Chương 160: Tiêu điểm
- Chương 161: Tôi nói được làm được
- Chương 162: Ai có nhân duyên tốt
- Chương 163: Xem anh diễn kịch
- Chương 164: Tôi có rất nhiều bom
- Chương 165: Lôi Tiểu Minh dũng mãnh
- Chương 166: Có chí thì nên
- Chương 167: Cao thủ Thần Cấp cấp trung
- Chương 168: Lý Phong một tay che trời
- Chương 169: Con trai ngoan
- Chương 170: Làm mẹ đơn thân
- Chương 171: Lý Thiệu Minh trở về
- Chương 172: Tôi là chồng cô ấy
- Chương 173: Dẫn ông đi xem cảnh đẹp
- Chương 174: Bồi thường toàn bộ tài sản
- Chương 175: Đừng đi
- Chương 176: Không sợ vợ à?
- Chương 177: Cô chủ nhà họ Đào
- Chương 178: Là tôi bảo bọn họ
- Chương 179: Lý Thiệu Minh nổi giận
- Chương 180: Dạy dỗ Cửu Văn Long
- Chương 181: Hoàn hảo
- Chương 182: Cửu Văn Long đen đủi
- Chương 183: Anh em hợp sức, thiên hạ vô địch
- Chương 184: Đối lập
- Chương 185: Thực lực của Quỷ Đói
- Chương 186: Hay lắm
- Chương 187: Đồng đội
- Chương 188: Lãnh Thi
- Chương 189: Sống chết cùng nhau
- Chương 190: Chưa chắc
- Chương 191: Cao thủ Thần Cấp cấp cao
- Chương 192: Anh em đồng lòng, chuyển bại thành thắng
- Chương 193: Thanh Phong chưởng
- Chương 194: Giang hồ hiểm ác
- Chương 195: Xích Tiêu
- Chương 196: Tình hình này giải quyết như thế nào
- Chương 197: Xem ai cứu được mày
- Chương 198: Không dễ đánh rồi
- Chương 199: Vợ
- Chương 200: Căn bệnh của Ngụy Vinh Hoa
- Chương 201: Lý Thiệu Minh chữa bệnh
- Chương 202: Thiên tài y học
- Chương 203: Hai trăm năm mươi tỷ
- Chương 204: Người nhà họ Lý
- Chương 205: Sao cô quen được cậu ta
- Chương 206: Anh ta là ân nhân của nhà họ Ngụy chúng tôi
- Chương 207: Bắt đầu báo thù
- Chương 208: Ký ức ở nhà họ Lý
- Chương 209: Trước trận đấu
- Chương 210: Minh chủ
- Chương 211: Cuồng Phong VS Thất Tinh Quyền
- Chương 212: Kế sách của Hồng Võ
- Chương 213: Sự báo thù của phái Thiếu Lâm
- Chương 214: Phái Thiếu Lâm vất vả rồi
- Chương 215: Cuồng Phong phản kích
- Chương 216: Mưa Sao Băng