Cô vợ cảnh sát cool ngầu của tôi - Chương 71: Món quà thứ tư
Sột soạt một tiếng, một xấp tiền giấy màu đỏ mới tinh xuất hiện trước mặt người nhà họ Hiên. Khi Lý Thiệu Minh mở bao tải ra, để mọi người nhìn thấy tiền xong, anh đổ thẳng tiền ra ngoài. Trước mặt mọi người, xấp tiền giấy màu đỏ chất đầy như núi.
Sau đó, Lý Thiệu Minh tiện tay ném bao tải đi, sắc mặt không biểu cảm nói với ông Hiên: "Đây là món quà thứ ba, năm triệu tiền mặt này, là để cảm ơn công ơn nuôi dưỡng của bố suốt mấy năm trời".
"Phong Nhi, con lấy đâu nhiều tiền vậy?", ánh mắt ông Hiên nhìn núi tiền nhỏ trước mắt mà khiếp sợ mãi không thôi.
Lý Phong bị người nhà họ Hiên xem thường, không phải vì gia cảnh của Lý Phong, mà là chê trách Lý Phong không có tinh thần cầu tiến. Nếu Lý Thiệu Minh muốn được mọi người coi trọng, anh chỉ cần làm việc chăm chỉ trước mắt bọn họ, thì mọi người còn chê anh nữa không?
Còn.
Tại sao phải cầu tiến? Vì phải kiếm tiền. Còn cầu tiến là quá trình, kiếm tiền mới là mục đích cuối cùng.
Nếu Lý Thiệu Minh chăm chỉ để mọi thấy anh nỗ lực thế nào, anh khổ cực ra sao, nhưng lại không kiếm được tiền, thì mọi người vẫn sẽ chê bai anh. Mọi người vẫn thấy anh là đồ phế vật vô dụng, dù cố gắng nhưng không kiếm nổi tiền. Cho nên, Lý Thiệu Minh muốn mọi người coi trọng, thì thực tế nhất là cầm tiền ra.
Anh cũng không thích chơi trò lừa bịp treo đầu dê bán thịt chó, anh chỉ muốn thoải mái ăn cơm ở nhà họ Hiên, muốn tâm tình thỏa thích với Hiên Tịnh Vũ. Mà làm thế nào để tâm tình thỏa thích, đương nhiên là phải để tất cả mọi người tôn trọng anh, không châm chọc anh nữa. Bây giờ anh thích Hiên Tịnh Vũ, chỉ muốn yêu cô mà không gặp bất kì trở ngại nào.
Toàn bộ người nhà họ Hiên trải qua nhiều biến cố, nhưng thấy Lý Thiệu Minh cầm ra số tiền lớn như vậy chỉ trong tích tắc, khiến cho bà Hiên, người sở hữu một chuỗi cửa hàng mỹ phẩm cũng phải kinh ngạc.
Cả bà và ông Hiên đều nghĩ giống nhau, liền hỏi Lý Thiệu Minh: "Con kiếm đâu nhiều tiền thế này?"
"Lý Thiệu Minh, chỗ tiền này cậu kiếm được khi làm thợ săn tiền thưởng à?", phó bí thư lớn giọng hỏi.
"Thợ săn tiền thưởng?", mọi người giật mình.
"Không sai, ông Hiên, các anh em, mọi người không biết sao? Chàng rể của mọi người, bây giờ là người được cục trưởng Vương và tướng quân Hàn trọng dụng, là nhân vật lớn trong giới thượng lưu ở thành phố chúng ta. Trước đây cậu ấy ra tay bắt liền một lúc mười ba tên tội phạm bị truy nã, được Cục cảnh sát bên đó thưởng ba triệu hai trăm nghìn tệ. Sau đó đánh võ thắng cả Liễu Bân, cầm được mấy trăm ngàn Liễu Bân tích lũy, rồi còn tóm được cả cao thủ võ lâm La Vĩnh Liệt, được Biệt đội Thần Thánh tặng cho ba triệu tiền thưởng. Mấy người giàu có trong thành phố biết thực lực cậu ấy là một cao thủ Thần Cấp thì đều mang tiền đến kết bạn với cậu ấy. Bây giờ cậu ấy có thể sở hữu hai trăm triệu, vô cùng giàu có", phó bí thư cảm thấy việc một chàng trai ưu tú như vậy xuất hiện trong thành phố là điều rất tự hào.
"Cao thủ Thần Cấp? Hai trăm triệu?", ông Hiên nhìn Lý Thiệu Minh với ánh mắt khó tin.
"Vâng, giờ con là một cao thủ Thần Cấp", Lý Thiệu Minh khẽ gật đầu, mỉm cười nhìn ông Hiên: "Theo lời giải thích của Tiểu Vũ, lúc bị mất tích con được một cao thủ võ lâm chỉ bảo, giúp con trở thành một cao thủ Thần Cấp. Sau đó, con muốn kiếm thêm tiền, lại có thể làm việc tốt giúp dân chúng. Tìm được một vài nhiệm vụ ở Cục cảnh sát thành phố, nhưng khi hết nhiệm vụ thì con sẽ vào khách sạn tìm mấy người giàu có nhận thêm nhiệm vụ. Chỗ tiền này, đều là con quang minh chính đại kiếm được. Vì bố đối xử với con rất tốt, nên con muốn báo đáp bố, để bố và mẹ sống an nhàn hơn một chút".
"Phong Nhi, con tìm cao thủ ở đâu? Là dạng cao thủ gì mà có thể bồi dưỡng con trở thành cao thủ Thần Cấp?", đầu ông Hiên xoay như chong chóng, cảm thấy mọi chuyện hôm nay như giấc mộng.
"Vị cao thủ đó là người rất tốt", Lý Thiệu Minh mỉm cười.
Nếu thật sự có cao thủ chỉ bảo, thì cứ đại khái coi là ông ngoại anh đi.
Ông chủ nhà họ Lục - một trong bốn gia tộc lớn trong giới võ lâm, Lục Kim Đan.
Lúc trước khi anh mười tám tuổi, chưa bao giờ anh nghĩ đến chuyện làm cao thủ võ lâm, chỉ nghĩ đến chuyện đậu một trường đại học danh tiếng, rồi gặp nửa kia đời mình trong đó. Ở đại học học vài thứ, sau đó tốt nghiệp thì đi kiếm tiền giống người bình thường, sống với người yêu cả đời. Nhưng vì ông nội khinh thường anh, bởi mẹ anh chỉ là cô gái lang bạt. Ông ta chỉ được cái văn vẻ, lúc nào cũng coi gái lang bạt là những người hung dữ nóng nảy, giống như bùn đất bẩn thỉu bám trên người đàn ông luyện võ, không xứng với con trai bảo bối ngậm thìa vàng từ bé của ông ta. Hơn nữa, đông đảo con cháu, ai cũng muốn thừa kế tài sản kếch xù của tập đoàn nhà họ Lý, nên lúc nào cũng lôi chuyện ông hai nhà họ Lý cưới một người phụ nữ lang bạt ra để nói xấu cả nhà bọn họ với ông cụ.
Lẽ ra bố anh, là người mà ông cụ thích nhất, nhưng vì ông cụ ghét mẹ anh, nên lúc nào cũng nói xấu mẹ anh với bố anh. Sau một thời gian, hai người họ không tránh khỏi cãi vã. Lại còn thêm người cản trở ở bên trong, nên mâu thuẫn giữa họ càng trở nên gay gắt, lâu dần bố anh không còn được ông cụ cưng chiều. Bố anh như cái đinh trong mắt ông ta. Buổi tụ họp hàng năm của gia đình, chính là ngày anh khó chịu nhất.
Năm mười tám tuổi, anh không chịu nổi sự chê trách của ông cụ nhà họ Lý và sự ghét bỏ của mọi người, nóng giận bỏ nhà ra đi.
Thực lực hôm nay anh có được, đều là nhờ cuốn sách quý Thiên Đan mà ông ngoại tặng anh hồi bé.
Nhờ cuốn sách này, lúc làm lính đánh thuê, anh không ngừng luyện chế đan dược để hỗ trợ mình luyện công, cuối cùng trở thành cao thủ tuyệt thế.
Trước khi thành cao thủ, bao nhiêu chuyện đắng cay khổ cực lúc đó anh không tả nổi.
"Phong Nhi, cuối cùng con cũng có tương lai. Quả nhiên bố không nhìn lầm người, tương lai sẽ còn xán lạn hơn nữa. Bây giờ con học được võ công tuyệt thế từ cao nhân, lại còn trừ gian diệt bạo, cống hiến một phần nhiệt huyết của bản thân cho Tổ quốc. Tốt lắm! Nếu có cơ hội, bố muốn cảm ơn vị cao nhân đã chỉ bảo cho con", ông Hiên và Hiên Tịnh Vũ suy nghĩ đơn giản như nhau, dần thừa nhận câu chuyện anh có cao nhân chỉ bảo mà Hiên Tịnh Vũ bịa ra.
Ánh mắt ông nhìn Lý Thiệu Minh là sự tán thưởng khó nói nên lời.
Lý Thiệu Minh do không có tiền, nên trước giờ là đối tượng bị nhà họ Hiên giễu cợt. Bây giờ thấy anh xuất sắc như vậy, có cả thực lực và địa vị, thậm chí còn vượt xa bọn họ, nên từ ánh mắt khiếp sợ, người nhà họ Hiên chuyển sang vẻ mặt khó coi. Ông cụ nhà họ Hiên, bác cả và bác hai thì khác, họ thấy Lý Thiệu Minh có tiền đồ thì không tức giận, ánh mắt ngập tràn vẻ khen ngợi hài lòng.
Ánh mắt vợ bác cả và vợ bác hai, anh cả và anh hai tràn ngập sự ghen ghét đố kỵ.
Vẻ mặt anh cả dần nghiêm nghị lại, cầm điếu thuốc trên bàn lên, châm lửa hút rồi nghĩ: "Trước đây mình là niềm tự hào của nhà họ Hiên, là con cưng của nhà họ Hiên. Nên dù Hiên Tịnh Vũ ưu tú như vậy, trước mặt mình vẫn phải khép nép. Vậy mà tên phế vật Lý Phong này được cao thủ chỉ bảo, mai kia đắc đạo, thực lực tu luyện thành công, toàn bộ địa vị và tài sản đều vượt qua mình".
Tay hắn siết chặt thành quả đấm, cảm giác thế giới này không công bằng, bao nhiêu cố gắng trước đó của mình không bằng cuộc phiêu lưu mười mấy ngày mất tích của Lý Phong.
Trước đây chỉ có ông Hiên, Hiên Tịnh Vũ và Tiểu Bình An thích Lý Thiệu Minh, còn lại ai cũng ghét bỏ.
Bây giờ cậu ta trở thành đối tượng được ông cụ, bà Hiên, bác cả và bác hai tán dương.
Lý Thiệu Minh nhận ra sự bất bình của anh cả, anh chỉ thầm mỉm cười. Nếu anh thích Tiểu Vũ, thì chỉ cần Tiểu Bình An, ông cụ, ông Hiên và bà Hiên yêu quý là được. Mấy người là cái gì chứ? Tôi không cần mấy người thích tôi.
"Phong Nhi, con có tương lai lắm", ông Hiên vẫn không tiếp nhận hết được sự thật trước mắt, chỉ biết vỗ mạnh lên tay Lý Thiệu Minh cảm thán.
Lý Phong một bước thành Thần, thay đổi lớn quá, bà Hiên cũng chưa thích ứng nổi thực tế này, phải qua vài ngày mới làm quen được, ngày càng thích đứa con rể ở rể có thể làm con gái bà hạnh phúc này.
"Đúng rồi, con còn món quà nữa", Lý Thiệu Minh đột nhiên mở to mắt nhìn Hiên Tịnh Vũ rồi mỉm cười.
"Cậu vẫn còn quà ư?", người nhà họ Hiên lại giật mình. Chó Điên, Khuê Sói, Tiểu Hổ ngồi dưới đất, nghe thấy vậy thì nhìn anh với ánh mắt phức tạp.
Tên Lý Thiệu Minh này là kẻ giả bộ nhiệt tình quà cáp, vợ hắn xem thường hắn, thì giả vờ hợp nhau là được, sao mãi chưa xong thế?
Ba người bọn họ, một người thì bị gãy hai chân, một người mặt mũi sưng vù, một người bị bắn mấy phát vào bụng, bây giờ chỉ muốn Lý Thiệu Minh nhanh chóng cho vào đồn, chứ ngồi dưới đất thế này khó chịu muốn chết.
Nhưng Lý Thiệu Minh còn món quà nữa, chắc không phải món quà tầm thường nhỉ?
Khi ánh mắt trong veo của Hiên Tịnh Vũ bắt đầu có thần sắc, quay ra nhìn Lý Thiệu Minh, thì anh lấy một chiếc nhẫn kim cương trong người đeo vào ngón tay thon nhỏ của Hiên Tịnh Vũ: "Anh thích em".
Nhìn chiếc nhẫn kim cương trên tay mình, Hiên Tịnh Vũ tròn miệng ngơ ngẩn...
Cô vợ cảnh sát cool ngầu của tôi
Truyện liên quan
Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng
Chương 357 - T/g: Thiện Tâm Nguyệt5 tháng trước
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Chương 22 - T/g: Mại Báo Tiểu Lang Quân5 tháng trước
Nợ Tình Ngàn Kiếp Trả Một Lần
Chương 130 - T/g: Bỉ Ngạn Vong Xuyên5 tháng trước
Một bước lên tiên
Mai Bát Gia4 tháng trước
Ông bố siêu phàm
Lâu Nghị7 tháng trước
Nhật kí Lang Vương
Biên Bắc Lang Vương8 tháng trước
Mùa Xuân Đến Muộn
Chương 48 - T/g: Hôi Tiểu Thường (Cá vàng nghe sấm)5 tháng trước
Kiều Nữ Lâm gia
Chương 141 - T/g: Xuân Ôn Nhất Tiếu5 tháng trước
Cô vợ cảnh sát cool ngầu của tôi×
- Chương 1: Tự nhiên lại có vợ
- Chương 2: Lý Thiệu Minh
- Chương 3: Thợ săn tiền thưởng
- Chương 4: Thử chút bản lĩnh
- Chương 5: Sao lại khác biệt lớn vậy chứ
- Chương 6: Xin lỗi, tôi từ chối!
- Chương 7: Sự thách thức của Liễu Bân
- Chương 8: Cao thủ Thần Cấp
- Chương 9: Anh trộm tiền của tôi đúng không?
- Chương 10: Bạn thân
- Chương 11: Tiệc rượu
- Chương 12: Nước của nhà giàu
- Chương 13: Rượu vang
- Chương 14: Thất vọng
- Chương 15: Cô Hàn xuất hiện
- Chương 16: Thực lực nói chuyện
- Chương 17: Một bước lên trời
- Chương 18: Trả lại gấp đôi
- Chương 19: Về thăm nhà
- Chương 20: Rắc rối của Hiên Tịnh Vũ
- Chương 21: Lý Thiệu Minh ra tay
- Chương 22: Thần Đầu Đồng
- Chương 23: Một ngón tay đánh bại Tông Sư
- Chương 24: Thân phận của tôi
- Chương 25: Nói một không hai
- Chương 26: Các người không đủ tư cách
- Chương 27: Heo Rừng
- Chương 28: Cậu lại có võ đường ư?
- Chương 29: Người đứng sau anh là ai?
- Chương 30: Giao hẹn hai tuần
- Chương 31: Heo Rừng gặp nạn
- Chương 32: Não thằng này có vấn đề
- Chương 33: Phát triển tốt quá rồi
- Chương 34: Lam Đồ
- Chương 35: Doãn Thành kiêu ngạo
- Chương 36: Gặp người quen
- Chương 37: Lam Đồ chết chắc rồi
- Chương 38: Lam Đồ bất động
- Chương 39: Giải quyết thế nào
- Chương 40: Ưng Trảo Môn
- Chương 41: Lý Tích Đồng đồng ý
- Chương 42: Tôm hùm đất xào cay
- Chương 43: Tôi là trai bao
- Chương 44: Không đúng lắm
- Chương 45: Nên để anh ta biết được thực lực của anh
- Chương 46: Hoàn toàn xa lạ
- Chương 47: Xe sang Maybach
- Chương 48: Kẻ thù tìm đến cửa
- Chương 49: Doãn Thành phản bội
- Chương 50: Hắn chính là Lý Thiệu Minh
- Chương 51: Một chiêu khống chế Chó Điên
- Chương 52: Cậu cũng phải trả giá một chút
- Chương 53: Tôn Thiếu Kiệt
- Chương 54: Kỹ năng tán gái
- Chương 55: Lý Thiệu Minh và Lý Phong
- Chương 56: Hạ độc
- Chương 57: Khuê Sói
- Chương 58: Chuẩn bị quà cho bố vợ
- Chương 59: Rất giỏi
- Chương 60: Một mình đánh bại Ưng Trảo Môn
- Chương 61: Tiểu Hổ
- Chương 62: Thành phố cảng biển đổi chủ
- Chương 63: Nhà họ Hiên
- Chương 64: Cậu rất OK
- Chương 65: Ông cụ nhà họ Hiên nổi giận
- Chương 66: Một tỷ
- Chương 67: Lý Thiệu Minh và Lý Phong
- Chương 68: Tôi phải là số một
- Chương 69: Ba món quà
- Chương 70: Món quà thứ ba
- Chương 71: Món quà thứ tư
- Chương 72: Hỏa nhãn kim tinh
- Chương 73: Cô ấy giống tôi
- Chương 74: Bội Bội
- Chương 75: Rắc rối của Lý Phong
- Chương 76: Đoàn Bội Bội tới ăn cơm
- Chương 77: Trong nhà có nhiều phụ nữ
- Chương 78: Trợ lý riêng
- Chương 79: Cô biết mình đang nói chuyện với ai không?
- Chương 80: Tôi sẽ cho các người vinh hoa phú quý
- Chương 81: Tay súng bắn tỉa
- Chương 82: Cuồng Phong
- Chương 83: Lý Thiệu Minh và Cuồng Phong 1
- Chương 84: Lý Thiệu Minh và Cuồng Phong 2
- Chương 85: Lý Thiệu Minh và Cuồng Phong 3
- Chương 86: Phục chưa?
- Chương 87: Em họ đến rồi
- Chương 88: Muốn giết Lý Thiệu Minh
- Chương 89: Trù tính
- Chương 90: Vậy mà lại dám từ chối
- Chương 91: Quá thảm thương
- Chương 92: Chịu không nổi nữa
- Chương 93: Tối mai
- Chương 94: Buổi đấu giá
- Chương 95: Vật báu tuyệt thế
- Chương 96: Nổi trận sóng gió
- Chương 97: Em có khỏe không
- Chương 98: Cuối cùng tao cũng tóm được mày rồi
- Chương 99: Có kịch hay
- Chương 100: Lý Thiệu Minh nổi giận
- Chương 101: Thanh Phong mỉm cười
- Chương 102: Bắt đầu
- Chương 103: Tư Cựu Phú
- Chương 104: Hàn Vũ Triết mua bảo vật
- Chương 105: Hàn Phúc Giả ra tay
- Chương 106: Một tỷ, tôi mua nó
- Chương 107: Hai tỷ
- Chương 108: Cả hội trường khiếp sợ
- Chương 109: Tự mình đa tình
- Chương 110: Từ chối Thanh Phong
- Chương 111: Tôi thích anh ta
- Chương 112: Heo Rừng uống đan dược
- Chương 113: Ông chủ của tôi muốn gặp anh
- Chương 114: Hàn Vũ Triết sợ tè ra quần
- Chương 115: Sớm nắng chiều mưa
- Chương 116: Rắc rối của tập đoàn Nhân Đức
- Chương 117: Mùa xuân sinh trưởng mùa hạ phát triển
- Chương 118: Sự tin tưởng của Vương Nhân Đức
- Chương 119: Chủ tịch bá đạo
- Chương 120: Người đàn ông sợ vợ
- Chương 121: Tâm sự của Hiên Tịnh Vũ
- Chương 122: Mười đại sát thủ
- Chương 123: Tôi biết võ công rồi
- Chương 124: Phong Hỏa Luân vô địch
- Chương 125: Bốn đấu bốn
- Chương 126: Xương Khô không dễ đánh
- Chương 127: Hàn Uy Phong ra tay
- Chương 128: Vương Hổ muốn thách đấu
- Chương 129: Triệu Thế Hy ra oai
- Chương 130: Đây mới là Lý Thiệu Minh thật
- Chương 131: Đường Tuyết Kỳ thách đấu
- Chương 132: Lý Thiệu Minh bật cười
- Chương 133: Một ngón tay xuyên thủng trời đất
- Chương 134: Kiếm được hơn mười tỷ
- Chương 135: Bạn gái mới của Lý Thiệu Minh
- Chương 136: Triệu Thế Hy gây rối
- Chương 137: Hàn Bân bị mất mặt
- Chương 138: Bố tôi là Triệu Hoàng Đế
- Chương 139: Bối rối
- Chương 140: Doanh trại huấn luyện Thiên Lang
- Chương 141: Một đám học sinh tiểu học
- Chương 142: Nhà họ Chu – một trong bốn gia tộc lớn giới võ lâm
- Chương 143: Lôi Tiểu Minh
- Chương 144: Thỉnh cầu của Heo Rừng
- Chương 145: Lôi kéo thành công
- Chương 146: Fans hâm mộ bền lâu
- Chương 147: Nhà họ Hồng có tiền không?
- Chương 148: Lục Kim Đan – gia chủ nhà họ Lục
- Chương 149: Thanh Phong xu nịnh
- Chương 150: Cháu ngoại của Lục Kim Đan
- Chương 151: Lý Thiệu Minh và Hồng Kim Cương
- Chương 152: Hồng Dũng nuốt lời
- Chương 153: Kẻ ác ắt sẽ bị kẻ ác hơn trừng trị
- Chương 154: Cáo mượn oai hùm
- Chương 155: Trừ yêu diệt ma
- Chương 156: Thư thách đấu của Hồng Võ
- Chương 157: Người đồng đội thứ năm
- Chương 158: Chém hắn
- Chương 159: Cậu chủ họ Chu cầu cứu
- Chương 160: Tiêu điểm
- Chương 161: Tôi nói được làm được
- Chương 162: Ai có nhân duyên tốt
- Chương 163: Xem anh diễn kịch
- Chương 164: Tôi có rất nhiều bom
- Chương 165: Lôi Tiểu Minh dũng mãnh
- Chương 166: Có chí thì nên
- Chương 167: Cao thủ Thần Cấp cấp trung
- Chương 168: Lý Phong một tay che trời
- Chương 169: Con trai ngoan
- Chương 170: Làm mẹ đơn thân
- Chương 171: Lý Thiệu Minh trở về
- Chương 172: Tôi là chồng cô ấy
- Chương 173: Dẫn ông đi xem cảnh đẹp
- Chương 174: Bồi thường toàn bộ tài sản
- Chương 175: Đừng đi
- Chương 176: Không sợ vợ à?
- Chương 177: Cô chủ nhà họ Đào
- Chương 178: Là tôi bảo bọn họ
- Chương 179: Lý Thiệu Minh nổi giận
- Chương 180: Dạy dỗ Cửu Văn Long
- Chương 181: Hoàn hảo
- Chương 182: Cửu Văn Long đen đủi
- Chương 183: Anh em hợp sức, thiên hạ vô địch
- Chương 184: Đối lập
- Chương 185: Thực lực của Quỷ Đói
- Chương 186: Hay lắm
- Chương 187: Đồng đội
- Chương 188: Lãnh Thi
- Chương 189: Sống chết cùng nhau
- Chương 190: Chưa chắc
- Chương 191: Cao thủ Thần Cấp cấp cao
- Chương 192: Anh em đồng lòng, chuyển bại thành thắng
- Chương 193: Thanh Phong chưởng
- Chương 194: Giang hồ hiểm ác
- Chương 195: Xích Tiêu
- Chương 196: Tình hình này giải quyết như thế nào
- Chương 197: Xem ai cứu được mày
- Chương 198: Không dễ đánh rồi
- Chương 199: Vợ
- Chương 200: Căn bệnh của Ngụy Vinh Hoa
- Chương 201: Lý Thiệu Minh chữa bệnh
- Chương 202: Thiên tài y học
- Chương 203: Hai trăm năm mươi tỷ
- Chương 204: Người nhà họ Lý
- Chương 205: Sao cô quen được cậu ta
- Chương 206: Anh ta là ân nhân của nhà họ Ngụy chúng tôi
- Chương 207: Bắt đầu báo thù
- Chương 208: Ký ức ở nhà họ Lý
- Chương 209: Trước trận đấu
- Chương 210: Minh chủ
- Chương 211: Cuồng Phong VS Thất Tinh Quyền
- Chương 212: Kế sách của Hồng Võ
- Chương 213: Sự báo thù của phái Thiếu Lâm
- Chương 214: Phái Thiếu Lâm vất vả rồi
- Chương 215: Cuồng Phong phản kích
- Chương 216: Mưa Sao Băng