Cô vợ cảnh sát cool ngầu của tôi - Chương 91: Quá thảm thương
“Lý Thiệu Minh, anh đứng lại cho tôi!”
Lý Thiệu Minh vừa bước được một bước, Đường Tuyết Kỳ đã kéo anh lại.
Cô ta là cô chủ nhà họ Đường ở Tây Hồng, bố là một trong mười hai chủ thần Hoàng Kim, nhà họ Đường có hai mươi nghìn đệ tử bảo vệ gia đình. Dù rất nhiều người từng trải nhìn thấy cô ta đều sợ, thế mà một kẻ vô dụng như Lý Thiệu Minh lại có thể ngỗ ngược với cô ta?
Lúc kéo Lý Thiệu Minh lại, Đường Tuyết Kỳ giơ tay lên nắm lấy gân mạch của Lý Thiệu Minh, đôi tay trắng đẹp như tuyết của cô ta khẽ dùng sức. Cô ta nhìn Lý Thiệu Minh với ánh mắt hơi tức giận, hỏi: “Vừa rồi anh nói gì?”
“Tôi bảo không, tôi từ chối, tạm thời tôi sẽ không về nhà họ Lục cùng cô”, ánh mắt Lý Thiệu Minh thờ ơ.
“Không ngờ anh lại dám nói với tôi lời này? Hồi nhỏ chịu thiệt thòi vẫn chưa đủ sao?”, Đường Tuyết Kỳ ngẩng đầu, nhìn người thanh niên đẹp trai cao ráo trước mặt.
“Ha ha, đúng là hồi nhỏ tôi đã chịu nhiều thiệt thòi. Cô vu khống cho tôi là nhìn chị cả tắm, hại tôi bị chị cả tát cho một bạt tai. Nói xấu tôi với chị hai, chị hai có quan hệ tốt với em tư, thế là hai người họ cùng lật đổ tôi khỏi gia tộc. Cô lừa tôi ăn trộm đan dược của cô, nói là thần đan để tăng cường sức mạnh, kết quả đó là viên thuốc tiêu chảy Một Bốn Bảy, hại tôi kêu đau một tiếng, la hét bốn tiếng, rên rỉ bảy tiếng. Lúc ông ngoại hỏi tới, cô lại nói là tôi trộm đan dược của cô, tưởng là đan dược tu luyện, nhưng lại uống nhầm thuốc xổ của cô. Hơn nữa cô còn bôi nhọ chuyện tôi và em năm để hòng chia rẽ tôi và em bảy, tôi đều không tính toán với cô”.
“Tôi nói cô biết, tôi từ chối, tạm thời tôi sẽ không quay về nhà họ Lục với cô!”, Lý Thiệu Minh kiêu ngạo nói.
“Lý Thiệu Minh, anh đúng là muốn chết, không sợ tôi giết anh sao?”, Đường Tuyết Kỳ khẽ nheo mắt.
“Cô đã có được miếng ngọc bội con trai trưởng của tôi, nếu cô giết tôi thì dù cô có miếng ngọc bội con trai trưởng đó của tôi cô cũng chẳng thể trở thành gia chủ nhà họ Lục đâu. Ông ngoại nhìn thấy miếng ngọc bội con trai trưởng của tôi không những sẽ không giao lại chức gia chủ cho cô, mà có khi còn dốc sức tìm kiếm tôi. Nếu họ biết tin tức về cái chết của tôi, cô chính là kẻ tình nghi lớn nhất đó nhỉ? Tuy nhà họ Lục ở Giang Nam không đứng đầu trong võ thuật ở Hoa Hạ, thế lực cũng không phải lớn nhất, nhưng được cái nhiều con gái, mỗi một nhà thông gia đều vô cùng giàu sang. Dù cô có người bố thuộc mười hai chủ thần Hoàng Kim, cô có chịu nổi cơn tức giận của ông ngoại không?”, Lý Thiệu Minh lạnh lùng nhìn Đường Tuyết Kỳ và hỏi.
“Lý Thiệu Minh, anh muốn chết mà!”, Đường Tuyết Kỳ tức giận, lập tức giơ bàn tay nhỏ bé trắng nõn lên.
Chờ cô ta ra tay mãi!
Đôi mắt Lý Thiệu Minh sáng ngời.
Lúc anh rời khỏi nhà họ Lý, không chỉ có vô số người nhà họ Lý coi thường anh, mà ngay cả không ít người bên nhà họ Lục ở bên đằng ngoại cũng coi thường anh, cô em gái thứ sáu này chính là một trong số đó, hơn nữa còn điêu ngoa không nói lý, thường trêu chọc anh lấy vui. Khi đó anh đã mười tám tuổi, nhưng suốt ngày bị một con bé mười một tuổi trêu đùa, đó là loại cảm giác áp bức và lăng nhục như nào?
Con cái nhà giàu hiểu chuyện sớm, hiện giờ rất nhiều cô bé mười một mười hai tuổi đã thử làm hot girl trên mạng để kiếm tiền, khi đó Đường Tuyết Kỳ còn hơn hẳn những cô bé hiện giờ, không những có vóc dáng của một người con gái xinh đẹp, mà còn vô cùng cơ mưu.
Anh đã phải chịu biết bao thiệt thòi từ Đường Tuyết Kỳ, anh vốn không muốn qua lại thân thiết với cô ta. Đường Tuyết Kỳ bảo anh về nhà họ Lục, nhường lại chức gia chủ cho cô ta, sao có thể vậy được? Hơn nữa hiện giờ anh còn kém xa so với thế lực ở nước ngoài, vốn không thể đạt tới cái mức áo gấm về làng. Anh đã thề, nếu đời này không thể vượt trội, anh tuyệt đối sẽ không quay lại nhà họ Lý, cũng sẽ không quay về nhà họ Lục. Đừng nói là Đường Tuyết Kỳ uy hiếp anh, mà dù có quỳ xuống cầu xin anh, anh cũng sẽ không cân nhắc chuyện quay về.
Hơn nữa hiện giờ công lực của anh đã hồi phục, con nhỏ Đường Tuyết Kỳ vừa mới bước vào cấp cao thủ Thần Cấp nên vốn không phải đối thủ của anh. Nếu Đường Tuyết Kỳ dám đánh anh, anh sẽ đánh trả ngay, cho cô ta thấy được thế lực của anh.
Nhưng ngay lúc bàn tay của Đường Tuyết Kỳ sắp chạm vào mặt anh, đôi tay trắng như tuyết của cô ta bỗng dừng lại giữa không trung. Nhìn thanh niên đẹp trai cao hơn cô ta một cái đầu ở ngay trước mặt, cô ta không ra tay nổi.
Nhìn ánh mắt lạnh băng và vững chắc của Lý Thiệu Minh, người thanh niên trước mắt cô ta đã không yếu nhát gan, mỗi lúc tức giận là cô ta có thể bắt nạt và sỉ nhục mọi lúc như bảy năm trước nữa.
Thoáng cái đã bảy năm trôi qua, cô ta đã khôn lớn, anh cũng đã trưởng thành.
Tuy cô ta vẫn thô bạo như trước, nhưng cô ta đã dần trưởng thành hơn, từ một cô bé không hiểu chuyện trở thành một cô gái lớn. Còn anh trưởng thành hơn cả bảy năm trước, tràn đầy sức hút của người đàn ông trưởng thành. Trên người anh toát ra một loại khí chất nghiêm nghị khiến người ta không thể ra tay tấn công.
Cô ta từng giết vài người, nhưng đều là những chuyện làm trước kia của cô ta. Hồi cô ta mười lăm tuổi đã trở thành cao thủ Tông Sư cấp trung giết nhiều người nhất, đến khi cô ta ngày một lớn lên, số người cô ta giết càng ngày càng ít. Năm ngoái còn giết vài người, năm nay đã không giết ai nữa. Hơn nữa những người cô ta giết đều là kẻ ác, đều là những kẻ đáng chết, nhà họ Đường cô ta là danh môn chính phái, nếu cô ta lạm sát người vô tội, sao bố cô ta có thể tha cho cô ta được? Cô ta từng chơi đùa mấy người từng trải và chỉ coi thường mấy kẻ từng trải bảo thủ thôi.
Tay dừng ở giữa không trung, mắt nhìn chằm chằm vào mắt Lý Thiệu Minh, ánh mắt lấp lánh liên tục.
“Sao không đánh nữa? Đây đâu phải tính cách của cô?”, Lý Thiệu Minh cười khẩy.
“Anh vẫn giống như bảy năm trước”, Đường Tuyết Kỳ vung tay áo, kìm nén cơn giận trong lòng.
“Ha ha, muốn đánh cứ đánh, không đánh thì tôi đi đây”, Lý Thiệu Minh nói.
“Hôm nay bà đâyvui nên quyết định không đánh anh. Nhưng anh phải cho tôi một câu trả lời vui vẻ, khi nào anh về nhà họ Lục với tôi?”, Đường Tuyết Kỳ dần nở nụ cười như hoa, cười híp mắt nham hiểm nhìn Lý Thiệu Minh.
“Tôi không biết”, Lý Thiệu Minh khẽ lắc đầu.
“Tôi cho anh nửa tháng, nửa tháng sau anh về nhà họ Lục cùng tôi”, Đường Tuyết Kỳ nói.
“Cô bảo tôi về thì tôi sẽ về chắc? Cô đang đùa với tôi hả?”, giờ đây Lý Thiệu Minh đã hồi phục võ công, chẳng sợ đánh nhau với Đường Tuyết Kỳ, anh thẳng thừng khiêu khích sự nhẫn nại của cô ta.
“Tôi không đùa với anh, nếu nửa tháng sau anh không về nhà họ Lục cùng tôi, ít nhất tôi cũng có trăm cách để gọi anh về nhà họ Lục”, Đường Tuyết Kỳ nói.
Hồi nhỏ, vì Lý Thiệu Minh không biết võ công, lại là con cháu ngồi mát ăn bát vàng của gia đình giàu có, anh được bố mẹ nuông chiều đến nỗi yếu ớt, một lần anh đánh nhau với Đường Tuyết Kỳ và bị cô ta đánh đến khóc.
Đường Tuyết Kỳ nhỏ hơn anh bảy tuổi, hồi đó anh không biết mất mặt như nào.
Anh nghĩ với tính cách của Đường Tuyết Kỳ, chỉ cần anh chọc giận cô ta, cô ta sẽ ra tay đánh anh ngay. Nhưng anh không ngờ thoáng cái nhóc con này đã khôn lớn, tính cách cũng đỡ hơn trước nhiều rồi.
Đường Tuyết Kỳ cũng không ra tay đánh anh trước nên đương nhiên anh không thể đánh cô ta. Anh là bá chủ một phương, chủ động ra tay đánh Đường Tuyết Kỳ sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của anh.
Dù có thắng cũng chẳng có gì đáng để khoe khoang.
Chỉ cần Đường Tuyết Kỳ vừa xấu vừa bỉ ổi, anh đánh Đường Tuyết Kỳ mới có cảm giác xả hận.
Nhưng giờ Đường Tuyết Kỳ đã lớn rồi, tiếp xúc với cô ta hai lần xong anh phát hiện cô ta đã không còn đáng ghét như hồi nhỏ nữa.
“Mặc kệ cô, tôi phải về nhà đây”, không có cơ hội để khoe mẽ thực lực, Lý Thiệu Minh đi thẳng lên tầng về nhà.
“Tôi đi cùng anh”, Đường Tuyết Kỳ đi lên với Lý Thiệu Minh.
“Cô làm gì vậy?”, Lý Thiệu Minh đi được hai bước bỗng quay lại nhìn cô ta.
“Anh là anh trai tôi mà, tôi xem thử anh sống như nào không được sao?”, Đường Tuyết Kỳ chắp hai tay sau lưng, cười xấu xa nhìn anh.
Đường Tuyết Kỳ là một cô gái vô cùng xinh, đẹp nghiêng nước nghiêng thành, dù là ngoại hình hay là khí chất đều không thua kém Hiên Tịnh Vũ, là một hot girl đẹp trong mọi biểu cảm.
Thấy Đường Tuyết Kỳ cười khinh bỉ nhìn anh, không những không khiến người ta có cảm giác ghét bỏ, mà trái lại còn khiến người ta hơi thích thú, Lý Thiệu Minh bỗng thấy hơi bất lực.
Anh biết tính cách của Đường Tuyết Kỳ, nếu cô ta đã đợi anh ở đây thì tức là cô ta đã điều tra hết tình hình chi tiết về anh, biết anh và Hiên Tịnh Vũ sống ở đây. Nếu Đường Tuyết Kỳ muốn xem thử coi hiện giờ anh sống ra sao, dù anh có cản như nào cũng không cản nổi.
Kệ cô ta đi.
Lý Thiệu Minh mặc kệ cô ta, đi thẳng lên trên mở cửa cho Đường Tuyết Kỳ về nhà cùng anh.
Trong lòng anh cũng hơi tự tin quá mức vào bản thân, bởi vì đứa em gái họ của anh xinh đẹp không thua kém gì Hiên Tịnh Vũ. Nếu Hiên Tịnh Vũ nhìn thấy anh có một người em gái họ xinh đẹp như này, không biết Hiên Tịnh Vũ có ghen hay không.
Quả nhiên lúc anh dẫn Đường Tuyết Kỳ về nhà, Hiên Tịnh Vũ đang dọn dẹp nhà cửa. Nhìn thấy anh dẫn một cô gái xinh đẹp về, cô bỗng chớp chớp mắt rồi sững sờ một lúc.
“Đây là em họ anh, Đường Tuyết Kỳ”, Lý Thiệu Minh không dám đùa quá trớn, vội vàng giới thiệu với Hiên Tịnh Vũ. Anh đưa Đường Tuyết Kỳ về nhà cũng là muốn gián tiếp nói với Hiên Tịnh Vũ rằng anh cũng quen biết gái xinh.
“Chào em”, Hiên Tịnh Vũ chưa từng gặp người thân bên nhà Lý Phong, cô chỉ chớp mắt rồi gật đầu với Đường Tuyết Kỳ, tỏ vẻ tin tưởng.
“Em vừa mới kết thúc kỳ thi vào đại học, muốn ở nhà chị chơi một thời gian nên thời gian này em sẽ luôn ở nhà chị”, Đường Tuyết Kỳ lập tức nở nụ cười, đôi mắt cong lên như trăng lưỡi liềm, cười híp mắt và chìa tay về phía Hiên Tịnh Vũ.
“Hoan nghênh em”, Hiên Tịnh Vũ rất tự nhiên, cô mỉm cười và bắt lấy bàn tay nhỏ của Đường Tuyết Kỳ.
Tính cách của cô rất đơn thuần, cô không nghĩ rằng Lý Thiệu Minh sẽ to gan đến mức đi dẫn một cô gái bên ngoài về nhà, cô tin chắc đây là em gái họ của anh.
Hơn nữa Lý Phong trước kia cũng luôn khoe khoang với cô nói rằng thật ra nhà anh có vài cô em họ xinh đẹp không thua kém gì cô.
Nay gặp quả nhiên là như thế, đúng là Lý Phong không hề chém gió.
Đón nhận thành viên mới của gia đình xong, Hiên Tịnh Vũ tiếp tục thu dọn việc nhà. Lý Thiệu Minh thích Hiên Tịnh Vũ, anh muốn biểu hiện tốt trước mặt cô chút, thế là anh bỏ mặc Đường Tuyết Kỳ ở một bên rồi giúp Hiên Tịnh Vũ làm việc nhà.
Đường Tuyết Kỳ cũng không làm phiền họ, yên lặng ngồi trên ghế sofa nhìn họ dọn dẹp.
Đến tối, Thẩm Hân dẫn Tiểu Bình An chơi một vòng rồi đưa cô bé về nhà. Cô không vào nhà Hiên Tịnh Vũ, chỉ đưa Tiểu Bình An về nhà rồi đi.
Thấy Tiểu Bình An về, Hiên Tịnh Vũ vội vàng ôm cô bé tới phòng tắm để tắm rửa. Trong nhà có khách nên lúc chiều Lý Thiệu Minh đã ra ngoài mua ít đồ ăn, đứng trong phòng phếp nấu cho Đường Tuyết Kỳ.
Lần này Đường Tuyết Kỳ đến là muốn giết Lý Thiệu Minh, bởi vì chỉ khi anh chết rồi, ông cụ nhà họ Lục mới giao lại chức gia chủ cho con gái trong nhà.
Thấy cảnh này, trong lòng Đường Tuyết Kỳ bỗng hơi chua xót khổ sở.
Tuy anh là một người vô dụng, nhưng dù gì cũng là cậu ấm của gia đình tài phiệt nhà họ Lý, là con trai trưởng của nhà họ Lục thế gia võ lâm. Hiện giờ anh lại như một người bình thường, tìm kiếm một người vợ bình thường và còn sinh ra một đứa con gái, đeo tạp dề đứng trong nhà bếp nấu ăn như bao người đàn ông khác.
Nếu ông ngoại thấy anh sống như này, không biết trong lòng ông ngoại có cảm nhận như nào.
Chi bằng tha cho anh ta đi…
Khóe mắt cô ta dần rơm rớm nước mắt.
Cô ta nghĩ rằng Lý Thiệu Minh quá thảm thương…
Cô vợ cảnh sát cool ngầu của tôi
Truyện liên quan
Mùa Xuân Đến Muộn
Chương 48 - T/g: Hôi Tiểu Thường (Cá vàng nghe sấm)5 tháng trước
Nợ Tình Ngàn Kiếp Trả Một Lần
Chương 130 - T/g: Bỉ Ngạn Vong Xuyên5 tháng trước
Ta Với Sư Môn Không Hợp
Chương 53 - T/g: Trích Tinh Quái5 tháng trước
Bậc thầy chia tay
Angela8 tháng trước
Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu
Chương 322 - T/g: Mạch Hạ Du Trúc5 tháng trước
Siêu Cấp Binh Vương
Chương 516 - T/g: Bộ Thiên Phàm5 tháng trước
Chắc Chẳng Có Ai Cảm Thấy Tu Tiên Khó
Chương 82 - T/g: Hắc Dạ Di Thiên5 tháng trước
Vô Tận Trùng Sinh
Chương 202 - T/g: Meomeo143115 tháng trước
Cô vợ cảnh sát cool ngầu của tôi×
- Chương 1: Tự nhiên lại có vợ
- Chương 2: Lý Thiệu Minh
- Chương 3: Thợ săn tiền thưởng
- Chương 4: Thử chút bản lĩnh
- Chương 5: Sao lại khác biệt lớn vậy chứ
- Chương 6: Xin lỗi, tôi từ chối!
- Chương 7: Sự thách thức của Liễu Bân
- Chương 8: Cao thủ Thần Cấp
- Chương 9: Anh trộm tiền của tôi đúng không?
- Chương 10: Bạn thân
- Chương 11: Tiệc rượu
- Chương 12: Nước của nhà giàu
- Chương 13: Rượu vang
- Chương 14: Thất vọng
- Chương 15: Cô Hàn xuất hiện
- Chương 16: Thực lực nói chuyện
- Chương 17: Một bước lên trời
- Chương 18: Trả lại gấp đôi
- Chương 19: Về thăm nhà
- Chương 20: Rắc rối của Hiên Tịnh Vũ
- Chương 21: Lý Thiệu Minh ra tay
- Chương 22: Thần Đầu Đồng
- Chương 23: Một ngón tay đánh bại Tông Sư
- Chương 24: Thân phận của tôi
- Chương 25: Nói một không hai
- Chương 26: Các người không đủ tư cách
- Chương 27: Heo Rừng
- Chương 28: Cậu lại có võ đường ư?
- Chương 29: Người đứng sau anh là ai?
- Chương 30: Giao hẹn hai tuần
- Chương 31: Heo Rừng gặp nạn
- Chương 32: Não thằng này có vấn đề
- Chương 33: Phát triển tốt quá rồi
- Chương 34: Lam Đồ
- Chương 35: Doãn Thành kiêu ngạo
- Chương 36: Gặp người quen
- Chương 37: Lam Đồ chết chắc rồi
- Chương 38: Lam Đồ bất động
- Chương 39: Giải quyết thế nào
- Chương 40: Ưng Trảo Môn
- Chương 41: Lý Tích Đồng đồng ý
- Chương 42: Tôm hùm đất xào cay
- Chương 43: Tôi là trai bao
- Chương 44: Không đúng lắm
- Chương 45: Nên để anh ta biết được thực lực của anh
- Chương 46: Hoàn toàn xa lạ
- Chương 47: Xe sang Maybach
- Chương 48: Kẻ thù tìm đến cửa
- Chương 49: Doãn Thành phản bội
- Chương 50: Hắn chính là Lý Thiệu Minh
- Chương 51: Một chiêu khống chế Chó Điên
- Chương 52: Cậu cũng phải trả giá một chút
- Chương 53: Tôn Thiếu Kiệt
- Chương 54: Kỹ năng tán gái
- Chương 55: Lý Thiệu Minh và Lý Phong
- Chương 56: Hạ độc
- Chương 57: Khuê Sói
- Chương 58: Chuẩn bị quà cho bố vợ
- Chương 59: Rất giỏi
- Chương 60: Một mình đánh bại Ưng Trảo Môn
- Chương 61: Tiểu Hổ
- Chương 62: Thành phố cảng biển đổi chủ
- Chương 63: Nhà họ Hiên
- Chương 64: Cậu rất OK
- Chương 65: Ông cụ nhà họ Hiên nổi giận
- Chương 66: Một tỷ
- Chương 67: Lý Thiệu Minh và Lý Phong
- Chương 68: Tôi phải là số một
- Chương 69: Ba món quà
- Chương 70: Món quà thứ ba
- Chương 71: Món quà thứ tư
- Chương 72: Hỏa nhãn kim tinh
- Chương 73: Cô ấy giống tôi
- Chương 74: Bội Bội
- Chương 75: Rắc rối của Lý Phong
- Chương 76: Đoàn Bội Bội tới ăn cơm
- Chương 77: Trong nhà có nhiều phụ nữ
- Chương 78: Trợ lý riêng
- Chương 79: Cô biết mình đang nói chuyện với ai không?
- Chương 80: Tôi sẽ cho các người vinh hoa phú quý
- Chương 81: Tay súng bắn tỉa
- Chương 82: Cuồng Phong
- Chương 83: Lý Thiệu Minh và Cuồng Phong 1
- Chương 84: Lý Thiệu Minh và Cuồng Phong 2
- Chương 85: Lý Thiệu Minh và Cuồng Phong 3
- Chương 86: Phục chưa?
- Chương 87: Em họ đến rồi
- Chương 88: Muốn giết Lý Thiệu Minh
- Chương 89: Trù tính
- Chương 90: Vậy mà lại dám từ chối
- Chương 91: Quá thảm thương
- Chương 92: Chịu không nổi nữa
- Chương 93: Tối mai
- Chương 94: Buổi đấu giá
- Chương 95: Vật báu tuyệt thế
- Chương 96: Nổi trận sóng gió
- Chương 97: Em có khỏe không
- Chương 98: Cuối cùng tao cũng tóm được mày rồi
- Chương 99: Có kịch hay
- Chương 100: Lý Thiệu Minh nổi giận
- Chương 101: Thanh Phong mỉm cười
- Chương 102: Bắt đầu
- Chương 103: Tư Cựu Phú
- Chương 104: Hàn Vũ Triết mua bảo vật
- Chương 105: Hàn Phúc Giả ra tay
- Chương 106: Một tỷ, tôi mua nó
- Chương 107: Hai tỷ
- Chương 108: Cả hội trường khiếp sợ
- Chương 109: Tự mình đa tình
- Chương 110: Từ chối Thanh Phong
- Chương 111: Tôi thích anh ta
- Chương 112: Heo Rừng uống đan dược
- Chương 113: Ông chủ của tôi muốn gặp anh
- Chương 114: Hàn Vũ Triết sợ tè ra quần
- Chương 115: Sớm nắng chiều mưa
- Chương 116: Rắc rối của tập đoàn Nhân Đức
- Chương 117: Mùa xuân sinh trưởng mùa hạ phát triển
- Chương 118: Sự tin tưởng của Vương Nhân Đức
- Chương 119: Chủ tịch bá đạo
- Chương 120: Người đàn ông sợ vợ
- Chương 121: Tâm sự của Hiên Tịnh Vũ
- Chương 122: Mười đại sát thủ
- Chương 123: Tôi biết võ công rồi
- Chương 124: Phong Hỏa Luân vô địch
- Chương 125: Bốn đấu bốn
- Chương 126: Xương Khô không dễ đánh
- Chương 127: Hàn Uy Phong ra tay
- Chương 128: Vương Hổ muốn thách đấu
- Chương 129: Triệu Thế Hy ra oai
- Chương 130: Đây mới là Lý Thiệu Minh thật
- Chương 131: Đường Tuyết Kỳ thách đấu
- Chương 132: Lý Thiệu Minh bật cười
- Chương 133: Một ngón tay xuyên thủng trời đất
- Chương 134: Kiếm được hơn mười tỷ
- Chương 135: Bạn gái mới của Lý Thiệu Minh
- Chương 136: Triệu Thế Hy gây rối
- Chương 137: Hàn Bân bị mất mặt
- Chương 138: Bố tôi là Triệu Hoàng Đế
- Chương 139: Bối rối
- Chương 140: Doanh trại huấn luyện Thiên Lang
- Chương 141: Một đám học sinh tiểu học
- Chương 142: Nhà họ Chu – một trong bốn gia tộc lớn giới võ lâm
- Chương 143: Lôi Tiểu Minh
- Chương 144: Thỉnh cầu của Heo Rừng
- Chương 145: Lôi kéo thành công
- Chương 146: Fans hâm mộ bền lâu
- Chương 147: Nhà họ Hồng có tiền không?
- Chương 148: Lục Kim Đan – gia chủ nhà họ Lục
- Chương 149: Thanh Phong xu nịnh
- Chương 150: Cháu ngoại của Lục Kim Đan
- Chương 151: Lý Thiệu Minh và Hồng Kim Cương
- Chương 152: Hồng Dũng nuốt lời
- Chương 153: Kẻ ác ắt sẽ bị kẻ ác hơn trừng trị
- Chương 154: Cáo mượn oai hùm
- Chương 155: Trừ yêu diệt ma
- Chương 156: Thư thách đấu của Hồng Võ
- Chương 157: Người đồng đội thứ năm
- Chương 158: Chém hắn
- Chương 159: Cậu chủ họ Chu cầu cứu
- Chương 160: Tiêu điểm
- Chương 161: Tôi nói được làm được
- Chương 162: Ai có nhân duyên tốt
- Chương 163: Xem anh diễn kịch
- Chương 164: Tôi có rất nhiều bom
- Chương 165: Lôi Tiểu Minh dũng mãnh
- Chương 166: Có chí thì nên
- Chương 167: Cao thủ Thần Cấp cấp trung
- Chương 168: Lý Phong một tay che trời
- Chương 169: Con trai ngoan
- Chương 170: Làm mẹ đơn thân
- Chương 171: Lý Thiệu Minh trở về
- Chương 172: Tôi là chồng cô ấy
- Chương 173: Dẫn ông đi xem cảnh đẹp
- Chương 174: Bồi thường toàn bộ tài sản
- Chương 175: Đừng đi
- Chương 176: Không sợ vợ à?
- Chương 177: Cô chủ nhà họ Đào
- Chương 178: Là tôi bảo bọn họ
- Chương 179: Lý Thiệu Minh nổi giận
- Chương 180: Dạy dỗ Cửu Văn Long
- Chương 181: Hoàn hảo
- Chương 182: Cửu Văn Long đen đủi
- Chương 183: Anh em hợp sức, thiên hạ vô địch
- Chương 184: Đối lập
- Chương 185: Thực lực của Quỷ Đói
- Chương 186: Hay lắm
- Chương 187: Đồng đội
- Chương 188: Lãnh Thi
- Chương 189: Sống chết cùng nhau
- Chương 190: Chưa chắc
- Chương 191: Cao thủ Thần Cấp cấp cao
- Chương 192: Anh em đồng lòng, chuyển bại thành thắng
- Chương 193: Thanh Phong chưởng
- Chương 194: Giang hồ hiểm ác
- Chương 195: Xích Tiêu
- Chương 196: Tình hình này giải quyết như thế nào
- Chương 197: Xem ai cứu được mày
- Chương 198: Không dễ đánh rồi
- Chương 199: Vợ
- Chương 200: Căn bệnh của Ngụy Vinh Hoa
- Chương 201: Lý Thiệu Minh chữa bệnh
- Chương 202: Thiên tài y học
- Chương 203: Hai trăm năm mươi tỷ
- Chương 204: Người nhà họ Lý
- Chương 205: Sao cô quen được cậu ta
- Chương 206: Anh ta là ân nhân của nhà họ Ngụy chúng tôi
- Chương 207: Bắt đầu báo thù
- Chương 208: Ký ức ở nhà họ Lý
- Chương 209: Trước trận đấu
- Chương 210: Minh chủ
- Chương 211: Cuồng Phong VS Thất Tinh Quyền
- Chương 212: Kế sách của Hồng Võ
- Chương 213: Sự báo thù của phái Thiếu Lâm
- Chương 214: Phái Thiếu Lâm vất vả rồi
- Chương 215: Cuồng Phong phản kích
- Chương 216: Mưa Sao Băng