Sự trả thù ngọt ngào - Chương 64: Chú là người nên bảo vệ cô ấy nhất
"Nhạc Huy... Liễu Nhược Hà nhà chúng tôi... ở chỗ cậu không?"
Trong quán cà phê trên đường Tinh Quang, Nhạc Huy và Liễu Phong gặp nhau.
Hai tay Liễu Phong xoa dưới ngăn bàn, che giấu sự cuống quýt, nhìn Nhạc Huy hỏi.
Nhạc Huy dựa vào ghế, nhìn ông ta rồi gật đầu.
"Liễu Nhược Hà đang ở chỗ tôi, cô ấy rất ổn".
Liễu Phong nghe vậy cũng thấy yên tâm, gật đầu một cái:
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt".
Nhạc Huy thấy thế, khóe miệng anh khẽ nhếch lên, hờ hững nói:
"Chú Liễu, chú không cần suy nghĩ nhiều. Cô ấy chỉ ở tạm chỗ tôi thôi. Tôi và Liễu Nhược Hà không còn là vợ chồng nữa rồi, nhưng vì từng là vợ chồng, nên tôi giúp cô ấy lúc cô ấy gặp khó khăn cũng là chuyện nên làm. Bây giờ, chúng tôi chỉ là những người bạn thân quen của nhau thôi".
Lời nói của anh đã vạch trần nụ cười giả tạo của Liễu Phong, khiến ông ta trở nên lúng túng, ngượng ngùng cười một tiếng nói:
"Ly hôn không thể hiện điều gì cả. Bây giờ ly hôn nhiều, tái hôn cũng rất nhiều".
"Mà cậu sẵn sàng bỏ qua hiềm khích lúc trước, đến hôn lễ đưa nó đi, Liễu Nhược Hà cũng đồng ý đi theo cậu, tôi tin giữa cậu và nó vẫn còn tình cảm".
"Hai người chia tay rồi tái hợp, đó cũng là chuyện thường tình mà".
Nhạc Huy nghe vậy chỉ cười khẩy rồi nói:
"Chú Liễu, Nhạc Huy tôi không phải đứa trẻ con ba tuổi, đánh tôi thừa sống thiếu chết, rồi chỉ cần cho viên kẹo là dỗ dành được tôi".
"Tôi bị Liễu Nhược Hà, bị các người làm tổn thương quá sâu sắc, nhưng tôi có thể tha thứ cho Liễu Nhược Hà, còn mấy người thì không. Tôi có thể làm bạn với cô ấy, nhưng đừng có bao giờ mơ đến chuyện tái hôn".
"Mọi thứ đều thay đổi rồi, gương đã vỡ thì chú thấy nó sẽ còn hoàn hảo được như lúc đầu sao?"
Liễu Phong sững sờ tại chỗ, trở nên cực kì lúng túng. Cuộc gặp mặt hôm nay, thực ra ông ta không muốn tới. Ông ta cũng biết trước đây người nhà họ Liễu đối xử với Nhạc Huy thế nào, thì sao ông ta còn mặt mũi mà tới được? Nhưng bị mọi người ép buộc, nên ông ta đành lòng phải đi.
"Xin lỗi Nhạc Huy. Tôi biết trước đây cậu bị tổn thương nhiều, tôi thay mặt nhà họ Liễu xin lỗi cậu", giọng điệu Nhạc Huy vô cùng thành khẩn xin lỗi Nhạc Huy.
Nhạc Huy thấy vậy, anh im lặng hai giây rồi hỏi lại:
"Thật sự chú lấy danh nghĩa cá nhân đến gặp tôi sao? Hay là người nhà họ Liễu và Vu Tiểu Tuệ ép chú đến gặp tôi?"
Liễu Phong nhìn vô cùng khổ sở. Ông ta nhận ra trước mặt Nhạc Huy mình chẳng khác gì một đứa trẻ con không biết nói dối. Mà Nhạc Huy giờ không còn là Nhạc Huy của hai năm trước, bây giờ khí chất của Nhạc Huy rất mạnh mẽ, khiến Liễu Phong thật sự không trấn áp nổi.
"Là tôi... là tôi tự tới, tôi muốn đến xin lỗi cậu, sau đó hỏi thăm tình hình Liễu Nhược Hà", ông ta đáp.
Nhạc Huy cười, uống một ngụm cà phê đăng đắng chua chua, nói:
"Chú Liễu, dù gì tôi cũng là một thương nhân. Có thể xây dựng tập đoàn Huy Hành trở nên lớn mạnh cũng không phải là thể hiện bản lĩnh lớn gì, nhưng quan sát bộ dạng người khác là tôi có thể đoán được suy nghĩ của họ. Phản ứng của chú đã cho tôi đáp án rồi, là bọn họ ép chú tới, thế ép chú tới để làm gì vậy?"
Nhạc Huy nhìn thẳng vào Liễu Phong, hỏi lại:
"Khuyên tôi tái hôn với Liễu Nhược Hà? Sau đó để nhà họ Liễu mấy người tiếp tục hút máu tập đoàn Huy Hành của tôi sao? Hút máu tôi sao? Còn định dựa sức tôi và tập đoàn Huy Hành để giúp nhà họ Liễu mấy người xoay chuyển tình thế, trở thành gia tộc số một ở thành phố Sở Châu, được mọi người tôn kính?"
"Có phải Vu Tiểu Tuệ ép chú, nếu chú không khuyên bảo được tôi, thì chú đừng quay về nhà nữa?”
Từng lời Nhạc Huy nói như nhát dao đâm vào lòng Liễu Phong. Ông ta bất động tại chỗ, ánh mắt trở nên lúng túng.
Lúc này, ông ta không biết nên trả lời thế nào.
Bầu không khí trở nên gượng gạo. Hai người im lặng đến gần một phút. Nhạc Huy bật cười, nói với Liễu Phong bằng giọng điệu hòa hoãn:
"Chú Liễu, người duy nhất tôi không hận trong toàn bộ nhà họ Liễu chỉ có mình chú".
"Vì chú không làm khó tôi, có thể cũng có, nhưng cũng là do cuốn theo dòng chảy, phụ họa theo bọn họ".
"Nên tôi không hận chú, không trách cứ gì chú, hôm nay tôi lịch sự gọi chú một tiếng chú".
Liễu Phong ngẩng đầu lên nhìn Nhạc Huy với biểu cảm phức tạp.
Nhạc Huy tiếp tục nói từng lời vàng ngọc chân thành:
"Tôi biết chú có địa vị gì ở nhà họ Liễu, cũng không tốt đẹp hơn tôi là mấy. Những gì chú cần làm, là nhân thêm mười, thậm chí hai mươi lần tất cả những sự khinh thường, những ấm ức, những sự bất bình chú nhận được ở nhà họ Liễu, là ra thứ mà Nhạc Huy tôi từng bị đối xử. Chú cũng rõ rồi, vậy dựa vào cái gì để mong tôi lại tha thứ cho người nhà họ Liễu các người, muốn tôi giống như ngày trước tiếp tục giúp đỡ, hỗ trợ bọn họ?"
"Chắc Nhạc Huy tôi nên thành thánh nhân, thành kẻ tiêu tiền như cỏ rác đúng không?"
Lời nói của anh khiến Liễu Phong cúi đầu, nặng nề thở dài, nói:
"Tôi biết cậu từng phải chịu sự đối xử như nào, thật ra hôm nay tôi cũng không còn mặt mũi nào tới gặp cậu, nhưng tôi không còn cách nào khác. Tôi vô dụng, đến cả Liễu Nhược Hà cũng không bảo vệ nổi, tôi không xứng làm một người bố!"
"Kể cả từng người nhà họ Liễu có quỳ trên đất xin lỗi cậu, việc cậu không tha thứ cho bọn họ là đúng!"
Liễu Phong vừa nói, vừa hít một hơi thật sâu, sau đó ngẩng đầu lên, hốc mắt đỏ ửng:
"Cậu nói đúng, tôi không biết nói gì hơn, bây giờ tôi chỉ có một yêu cầu duy nhất, đó là hi vọng những ngày Liễu Nhược Hà ở bên ngoài này, cậu hãy chăm sóc nó cho tốt là tôi yên tâm rồi. Con bé đó phải chịu nhiều đau khổ ở nhà họ Liễu, tôi là một người bố mà không giúp nổi việc gì. Con bé cần được nghỉ ngơi thật tốt".
Nhạc Huy thấy sự thành khẩn của Liễu Phong, anh gật đầu đáp:
"Chú yên tâm, dù thế nào tôi cũng sẽ chăm sóc cô ấy chu đáo".
"Giờ tôi muốn khuyên chú, chú có thể nghe theo. Dù là người một nhà, nhưng trước giờ người nhà họ Liễu trước giờ chưa từng coi chú là người thân của bọn họ. Chú không cần phải nhún nhường ở nhà họ Liễu, không cần phải nín nhịn Vu Tiểu Tuệ. Chú không có được sự tôn trọng của bọn họ, thì làm sao có được tình cảm từ bọn họ".
Vừa nói, Nhạc Huy vừa lấy một chiếc thẻ ngân hàng ra, đưa cho Liễu Phong, nói tiếp:
"Trong thẻ có một triệu, chú cầm đi".
Liễu Phong trợn tròn hai mắt, tay phải run rẩy chầm chậm giơ lên, trong lòng rối bời. Nhưng cuối cùng, ông ta đẩy thẻ ngân hàng lại, trả lời:
"Không, tôi không thể cầm tiền của cậu, cậu cầm về đi".
Nhạc Huy lại đưa thẻ ra:
"Đây không phải là bố thí, chú nghe tôi nói đã".
"Sự sụp đổ của nhà họ Liễu đã được định trước rồi. Tôi đảm bảo với chú, chắc chắn nhà họ Liễu sẽ phá sản hoàn toàn. Chú có một triệu này, sẽ trở thành Nhạc Huy thứ hai trong mắt người nhà họ Liễu. Chú là bố của Liễu Nhược Hà, là người đàn ông nên bảo vệ cô ấy nhất trên cõi đời này".
"Từ lâu tôi đã mất tư cách đó rồi, nhưng là một người bố, chú có nghĩa vụ phải bảo vệ cô ấy cả đời. Chú hãy cầm một triệu này, lặng lẽ thành lập một công ty, tôi sẽ âm thầm giúp đỡ chú. Chú có thực lực thì mới có thể ngay thẳng nói chuyện, mới có thể bảo vệ tốt Liễu Nhược Hà".
"Bất kể thế nào, chú cũng phải mạnh mẽ! Tôi là vết xe đổ của chú, ở nhà họ Liễu tôi làm trâu làm ngựa hai năm trời mà chẳng nhận được cái gì tốt đẹp, nên chú đừng học tôi. Nghe tôi, tôi sẽ không làm hại chú, ít nhất tôi sẽ không hại Liễu Nhược Hà".
Liễu Phong nghe xong, chỉ kinh ngạc nhìn Nhạc Huy, đột nhiên ông ta cảm thấy bản thân sẽ không tìm được đứa con rể nào tốt như thế này. Nhưng ông ta cũng thấy, có thể Nhạc Huy sẽ không tái hôn với Liễu Nhược Hà nữa. Lời Nhạc Huy nói như đang phó thác điều gì đó, để đảm bảo sự an toàn cuối cùng cho Liễu Nhược Hà.
"Nhạc Huy...", ông ta ngập ngừng định nói gì đó.
Nhưng Nhạc Huy đã đứng lên, chuẩn bị rời đi.
"Tôi đi trước đây, chú giữ thẻ cẩn thận".
Nhạc Huy nói xong là rời đi luôn. Nhưng khi anh bước ra khỏi quán cà phê, đột nhiên ánh mắt anh trở nên dữ tợn.
Kể cả Liễu Phong có thể hiện thực hóa được mong ước của anh, nhưng nếu ông già Liễu Hồng Thanh còn sống ở nhà họ Liễu, thì Liễu Phong không thể làm con sóng lớn xô đổ thuyền được. Hơn nữa, anh tin còn Liễu Hồng Thanh thì Liễu Nhược Hà không thể có cuộc sống tốt được.
"Liễu Hồng Thanh, già không chết thì thành kẻ trộm, đã đến lúc ông phải bỏ mạng rồi!"
Sự trả thù ngọt ngào
Truyện liên quan
Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng
Chương 357 - T/g: Thiện Tâm Nguyệt5 tháng trước
Black Dog (Hắc Khuyển)
Chương 60 - T/g: Linh Lương5 tháng trước
Bà chủ cực phẩm của tôi
Tả Thủ Siêu Thần7 tháng trước
Rể sang đến nhà
Cố Tiểu Tam5 tháng trước
Sổ Điểm Danh Vạn Giới
Chương 68 - T/g: Thánh Kỵ Sĩ Truyền Thuyết5 tháng trước
Chàng rể xuất chúng
Linh Vân6 tháng trước
Cận vệ của người đẹp
Bảo Tú4 tháng trước
Y võ song toàn
Dạ Nhiên4 tháng trước
Sự trả thù ngọt ngào×
- Chương 1: Ông đây không làm nữa
- Chương 2: Nhà họ Liễu không xứng bước vào đây
- Chương 3: Ly hôn
- Chương 4: Liễu Tử Thần bị đánh
- Chương 5: Nhà họ Liễu sắp suy tàn
- Chương 6: Hàn Tiểu Thi tỏ tình
- Chương 7: Sỉ nhục nhà họ Liễu
- Chương 8: Đóng băng hoạt động nhà họ Liễu
- Chương 9: Bảo Liễu Nhược Hà qua đêm cùng Đoàn Thiên Hành
- Chương 10: Gặp Đoàn Thiên Hành
- Chương 11: Sao cô lại hèn đến vậy
- Chương 12: Đây là báo ứng của nhà họ Liễu
- Chương 13: Thời hạn hai năm
- Chương 14: Bố mẹ Nhạc Huy đến Sở Châu
- Chương 15: Đối tượng xem mắt của Liễu Nhược Hà
- Chương 16: Cậu khiến anh ấy tuyệt vọng!
- Chương 17: Vợ con đối xử với con rất tốt
- Chương 18: Chúng tôi phải nhường tầng ba
- Chương 19: Đuổi khách
- Chương 20: Cậu chủ nhà họ Nhạc
- Chương 21: Con là con trai của Nhạc Thiên Hùng!
- Chương 22: Sức mạnh thực sự
- Chương 23: Trần Ngọc Đình kinh ngạc
- Chương 24: Mưu đồ của Tào Tâm Di
- Chương 25: Tôi là thanh kiếm sắc bén nhất
- Chương 26: Gặp Vu Tiểu Tuệ và Vương Thục Phân
- Chương 27: Ai dám bước lên trước một bước
- Chương 28: Nhạc Huy bám váy phú bà giàu có
- Chương 29: Tôi nghe nói con bé từng ly hôn
- Chương 30: Tôi hận anh
- Chương 31: Cậu không thể ở bên Lý Hạo Dương được!
- Chương 32: Trần Ngọc Đình lanh trí
- Chương 33: Liễu Hồng Thanh đến
- Chương 34: Nội gián của tập đoàn Huy Hành
- Chương 35: Trần Lỗi hống hách
- Chương 36: Trí khôn của Nhạc Huy
- Chương 37: Chào chủ tịch Nhạc
- Chương 38: Các ông nợ tôi một ân tình
- Chương 39: Cô ấy vẫn còn tình cảm với anh
- Chương 40: Sự thất thường của Trần Ngọc Đình
- Chương 41: Ai cho cậu tự ý làm vậy
- Chương 42: Có quý nhân đang giúp cô
- Chương 43: Nhạc Huy là vị quý nhân đó sao?
- Chương 44: Chúng ta chia tay đi
- Chương 45: Bộ mặt thật của Lý Hạo Dương
- Chương 46: Thứ bảy tuần này sẽ kết hôn
- Chương 47: Mưu tính của Trần Ngọc Đình
- Chương 48: Liễu Nhược Hà muốn kết hôn
- Chương 49: Uống say!
- Chương 50: Đừng nghĩ tới cậu ấy nữa
- Chương 51: Em thích anh
- Chương 52: Nhạc Huy vô cùng căm phẫn
- Chương 53: Bạn trai của Trần Ngọc Đình
- Chương 54: Cô ấy không đồng ý
- Chương 55: Mục tiêu công kích
- Chương 56: Ai dám động vào đại ca của tôi
- Chương 57: Tôi mới là ông chủ của tập đoàn Huy Hành
- Chương 58: Những người từng ức hiếp cô ấy đều phải quỳ
- Chương 59: Sự bá đạo của Nhạc Huy
- Chương 60: Nguyên nhân năm đó anh ở rể
- Chương 61: Cuộc điện thoại của Trần Ngọc Đình
- Chương 62: Nhà họ Liễu nội chiến
- Chương 63: Lời thỉnh cầu từ Liễu Phong
- Chương 64: Chú là người nên bảo vệ cô ấy nhất
- Chương 65: Liễu Hồng Thanh phải chết!
- Chương 66: Tôi không phải đồ vô dụng!
- Chương 67: Bắt cóc Liễu Hồng Thanh
- Chương 68: Nhạc Huy nham hiểm
- Chương 69: Người quay video
- Chương 70: Giữ Liễu Nhược Hà ở lại
- Chương 71: Người đó có địa vị rất cao
- Chương 72: Đến nhà Trần Ngọc Đình
- Chương 73: Em không muốn rời xa anh
- Chương 74: Tình chị em cây khế
- Chương 75: Gửi đoạn video cho Liễu Nhược Hà
- Chương 76: Liễu Nhược Hà suy sụp
- Chương 77: Vậy mà hai người họ đã ở bên nhau rồi
- Chương 78: Không thể trốn tránh
- Chương 79: Cấp cứu
- Chương 80: Có khả năng Nhạc Huy không tỉnh lại
- Chương 81: Hàn Tiểu Thi si tình
- Chương 82:Tào Tâm Di là người gửi video
- Chương 83: Loại đàn bà không biết xấu hổ
- Chương 84: Hàn Tiểu Thi phải đi rồi
- Chương 85: Nhạc Thiên Hùng qua đời
- Chương 86: Sau khi Nhạc Huy tỉnh dậy
- Chương 87: Nhạc Huy, cậu là đồ bất hiếu!
- Chương 88: Chọn gia chủ kế nhiệm
- Chương 89: Cuộc họp bên ngoài nhà tang lễ
- Chương 90: Vệ sĩ Kỳ Vạn Sơn của nhà họ Nhạc
- Chương 91: Nhạc Huy thất bại trong cuộc bầu chọn
- Chương 92: Nhạc Đức tạo phản
- Chương 93: Gươm súng sẳn sàng
- Chương 94: Nhạc Huy bị đuổi khỏi nhà họ Nhạc
- Chương 95: Sự khiêu khích của ba gia tộc lớn
- Chương 96: Chia nhỏ nhà họ Nhạc
- Chương 97: Tình huống đảo ngược bất ngờ
- Chương 98: Nhạc Thiên Hùng nổi giận
- Chương 99: Kế hoạch hoàn hảo của Nhạc Huy
- Chương 100: Nhà họ Nhạc không thể bị lay động
- Chương 101: Cầu xin tha thứ
- Chương 102: Đều đang diễn kịch
- Chương 103: Đóng giả làm bạn trai
- Chương 104: Nhân vật nhỏ bé mà thôi
- Chương 62: Vô cớ khiêu khích
- Chương 63: Tôi cho anh tiền, hãy rời xa An Nhã
- Chương 107: Cậu chủ nhà họ Nhạc
- Chương 108: Sao cậu chủ có thể là đồ rác rưởi chứ
- Chương 109: Đây mới là cậu Thôi
- Chương 110: An Nhã hôn Nhạc Huy
- Chương 111: Bị dẫn đi
- Chương 112: Đừng để tôi xem thường anh
- Chương 113: Chuẩn bị về Sở Châu
- Chương 114: Trần Ngọc Đình rời đi
- Chương 115: Liễu Phong phất lên
- Chương 116: Trần Ngọc Đình mang thai rồi
- Chương 117: Lên đường đến thành phố Thiên Hải
- Chương 118: Tập đoàn Cửu Đỉnh
- Chương 119: Nghỉ việc tập thể
- Chương 120: Nội bộ khủng hoảng
- Chương 121: Công ty cắt giảm nhân sự
- Chương 122: Hạ Chi Dao
- Chương 123: Sa thải
- Chương 124: Hạ Chi Dao được thăng chức
- Chương 125: Anh thất tình à
- Chương 126: Trần Ngọc Đình bị lừa
- Chương 127: Tin tức về Trần Ngọc Đình
- Chương 128: Tôi chỉ là một lập trình viên
- Chương 129: Tôn Minh Vũ
- Chương 130: Buổi bán đấu giá
- Chương 131: Đụng xe
- Chương 132: Cô là bạn gái của anh ấy sao?
- Chương 133: Buổi bán đấu giá bắt đầu
- Chương 134: Sự giúp đỡ của Nhạc Huy
- Chương 135: Lượt đấu giá cuối cùng
- Chương 136: Tôi muốn anh ta phải chết
- Chương 137: Bốn mươi triệu này không cần trả lại đâu
- Chương 138: Gặp Hạ Chi Dao
- Chương 139: Ngày giỗ của Thành Bạch Vạn
- Chương 140: Kế hoạch của Nhạc Huy
- Chương 141: Bị đánh tráo
- Chương 142: Cùng đến chỗ chết
- Chương 143: Lời đe dọa của Thái Quân
- Chương 144: Tiệc sinh nhật của Hạ Chi Dao
- Chương 145: Lưu Văn Hạo
- Chương 146: Bữa tiệc sinh nhật chưa từng có
- Chương 147: Đây là em gái tôi
- Chương 148: Giống hệt công chúa
- Chương 149: Lưu Văn Hạo mất mặt
- Chương 150: Không mặc quần áo
- Chương 151: Em sẽ tìm cùng anh
- Chương 152: Tiếp nhận thẩm vấn
- Chương 153: Hi vọng cảnh sát có thể tìm ra hung thủ
- Chương 154: Có tin tức của Trần Ngọc Đình rồi
- Chương 155: Treo thưởng mười triệu tệ
- Chương 156: Tìm được kẻ lừa gạt
- Chương 157: Hẹn gặp Trần Ngọc Đình
- Chương 158: Sự khủng bố của Nhạc Huy
- Chương 159: Cứ để hắn đi kiện tôi
- Chương 160: Em thấy bạn gái của anh rồi
- Chương 161: Tai nạn
- Chương 162: Gặp lại Thôi Chí Minh
- Chương 163: Nhạc Huy bị đánh
- Chương 164: Thế lực nhà họ Tiêu
- Chương 165: Bác đảm bảo sẽ khiến tập đoàn Cửu Đỉnh phá sản
- Chương 166: Đi bắt Nhạc Huy
- Chương 167: Nhạc Huy bị bắt đi rồi
- Chương 168: Chiếc điện thoại thứ hai
- Chương 169: Xương của thằng ranh này khá cứng
- Chương 170: Tay súng bắn tỉa
- Chương 171: Kỳ Phi
- Chương 172: Bắt Tào Lão Tam
- Chương 173: Cậu ấy là cậu chủ nhà họ Nhạc
- Chương 174: Thích khách đỉnh cao
- Chương 175: Gián điệp nằm vùng
- Chương 176: Tôn Minh Vũ tỏ tình
- Chương 177: Trong tim tôi chỉ có một người
- Chương 178: Nhiệm vụ: ám sát Nhạc Huy
- Chương 179: Tay súng bắn tỉa xuất hiện
- Chương 180: Đội trưởng Châu là kẻ phản bội
- Chương 181: Mẩu tin nhắn trong điện thoại
- Chương 182: Tung tích của tay súng bắn tỉa
- Chương 183: Trận chiến trên sân thượng
- Chương 184: Thân phận của người đó
- Chương 185: Kim Võ bị chôn sống
- Chương 186: Tôi không phải họ Diệp, tôi họ Nhạc
- Chương 187: Vận chuyển
- Chương 188: Kế hoạch trong kế hoạch
- Chương 189: Lý Phong Hoa bị chơi xấu
- Chương 190: Tiêu Vân Long tuyệt vọng
- Chương 191: Tôi làm chứng cho cậu ấy
- Chương 192: Bọn mày là đồng bọn
- Chương 193: Ông không chơi nổi sao?
- Chương 194: Nhà họ Thôi có thể giúp
- Chương 195: Lôi kéo Lý Phong Hoa
- Chương 196: Gặp lại Trần Ngọc Đình
- Chương 197: Không giữ được đứa bé
- Chương 198: Tôi muốn hắn phải đền mạng
- Chương 199: Thôi Chí Minh về thủ đô
- Chương 200: Tôi chính là cậu chủ
- Chương 201: Gạch tên nhà họ Thôi
- Chương 202: Xa cách
- Chương 203: Lý Phong Hoa kinh ngạc
- Chương 204: Hiệp hội kinh doanh Huy Hành
- Chương 205: Ý đồ của Nhạc Huy
- Chương 206: Trần Ngọc Đình thay lòng
- Chương 207: Để bọn họ đi
- Chương 208: Hạ Chi Dao bị đuổi đi
- Chương 209: Dần hoảng sợ
- Chương 210: Tôn Minh Vũ nổi giận
- Chương 211: Cuộc nói chuyện giữa Tôn Minh Vũ và Nhạc Huy
- Chương 212: Về nhà với anh đi
- Chương 213: Nhà người ta ai cũng muốn đoàn tụ
- Chương 214: Tình hình gần đây của nhà họ Liễu
- Chương 215: Sao xứng với anh ấy